Suốt gần 20 năm trên sông nước, vợ chồng chị Đậu Thị Phúc và anh Hoàng Văn Mạnh ở phường Trường Vinh, TP Vinh đã cứu sống hơn 50 người tìm đến cái chết ở cầu Bến Thuỷ. Nhiều người sau khi được cứu đã thay đổi suy nghĩ, sống tích cực hơn và xem anh chị như ân nhân.
Nghĩa cử cứu người giữa dòng sông Lam
Ngôi nhà nhỏ của vợ chồng chị Phúc nằm sát bờ sông Lam, ngay dưới chân cầu Bến Thuỷ – nơi được xem là điểm nóng của các vụ quyên sinh nhiều năm qua. Bởi sống gần khu vực này, anh chị trở thành người đầu tiên được người dân gọi mỗi khi có sự cố. Bất kể đêm khuya hay trời mưa gió, chỉ cần nghe tiếng kêu cứu hoặc điện thoại reo, anh chị lại cùng em trai chị – anh Đậu Văn Toàn – chèo thuyền lao ra giữa dòng nước xiết để tìm người gặp nạn.
Nhiều cuộc giải cứu diễn ra trong hoàn cảnh nguy hiểm: trời tối, sóng lớn, nước chảy mạnh. Nhưng vì sinh mạng con người, anh chị vẫn dốc sức tìm kiếm đến khi đưa được nạn nhân lên bờ.
Nghèo vật chất nhưng giàu lòng nhân hậu
Cuộc sống của gia đình vốn không khá giả. Sau cơn bão số 10 (Bualoi), căn nhà tạm bợ gần như bị phá hủy, chuồng trại đổ sập, đàn gà lợn – nguồn thu nhập chính – bị cuốn trôi gần hết. Dù cuộc sống ngày càng khó khăn, lòng nhân ái của vợ chồng chị vẫn không vơi đi.
Chị Phúc cho biết, chị không nhớ cụ thể đã cứu được bao nhiêu người, chỉ mang máng con số hơn 50. Có người được cứu rồi lặng lẽ bỏ đi, có người được gia đình đưa về trong nước mắt, cũng có trường hợp khi tỉnh lại còn bực bội trách: “Sao lại cứu, để em chết cho xong!”. Nhưng vợ chồng chị chưa bao giờ để bụng hay thấy nản lòng.
Với họ, việc quan trọng nhất là cứu sống một con người, còn việc sau đó mỗi người tự lựa chọn. Điều khiến chị Phúc xúc động nhất là có những người sau khi thay đổi suy nghĩ đã quay lại thăm, mang chút quà quê và xem gia đình chị như những người thân ruột thịt.
Lặng lẽ làm việc thiện giữa đời thường
Công việc cứu người trên sông chưa bao giờ dễ dàng. Mỗi lần nghe tiếng kêu cứu, anh chị lại bỏ hết công việc đang làm để lao đến. Có hôm trời mưa lớn, nước sông đỏ ngầu, sóng đánh mạnh khiến thuyền chao đảo, nhưng họ vẫn cố gắng tìm kiếm trong hy vọng dù chỉ còn rất mong manh.
Gần 20 năm âm thầm cứu người, gia đình chị Phúc chưa một lần kể công hay mong được báo đáp. Với họ, đó đơn giản là tình người – nghĩa cử mà bất kỳ ai cũng nên gieo vào cuộc sống.
Câu chuyện về vợ chồng chị là tấm gương đẹp về lòng tử tế, lan tỏa tinh thần nhân ái giữa đời thường và nhắc nhở rằng đôi khi, chỉ một hành động nhỏ cũng có thể thay đổi cả cuộc đời một con người.
Theo: Công An TP. Đà Nẵng

