Site icon MUC News

Lá thư chưa công bố và “ván bài lật ngửa” của nhà tình báo Phạm Ngọc Thảo

Đại tá Phạm Ngọc Thảo trong cuộc đảo chính ngày 19/2/1965 ở Sài Gòn. (Ảnh: Dân Trí)

Lá thư chưa từng công bố của đại tá tình báo Phạm Ngọc Thảo hé lộ những suy nghĩ cuối cùng của ông trước khi hy sinh – một biểu tượng của lòng trung thành, trí tuệ và sự quả cảm trong lịch sử tình báo Việt Nam

Người anh hùng mang “ván bài lật ngửa” giữa lòng địch

Phạm Ngọc Thảo (1922 – 1965) là một trong những nhà tình báo chiến lược xuất sắc và bí ẩn nhất trong lịch sử Việt Nam. Ông sinh ra trong một gia đình trí thức, điền chủ lớn tại Long Xuyên, từng có quốc tịch Pháp và tốt nghiệp kỹ sư tại Hà Nội năm 1942. Dù có thể sống an nhàn, ông đã từ bỏ quốc tịch Pháp để đi theo con đường tham gia kháng chiến từ những ngày đầu.

Sau Hiệp định Genève năm 1954, ông được đồng chí Lê Duẩn giao nhiệm vụ đặc biệt: ở lại miền Nam, thâm nhập vào bộ máy chính quyền Sài Gòn, trở thành “tai mắt” chiến lược của cách mạng giữa trung tâm đầu não của đối phương. Từ đó, ông mở đầu một hành trình đầy hiểm nguy, nhưng cũng vĩ đại — một “ván bài lật ngửa” đúng nghĩa trong lịch sử tình báo Việt Nam.

Không giấu quá khứ từng tham gia Việt Minh, Phạm Ngọc Thảo công khai lý lịch của mình để tạo dựng niềm tin trong giới cầm quyền Sài Gòn. Chính chiến lược “lật ngửa” ấy lại khiến ông trở nên đặc biệt, khác hẳn mọi điệp viên ẩn danh khác.

Ông từng giữ chức Tỉnh trưởng Kiến Hòa (Bến Tre) – vùng đất được mệnh danh là “cái nôi Đồng khởi”, nơi ông dùng chính quyền của địch để che chở cho phong trào cách mạng, đồng thời thu thập tin tức, hỗ trợ hoạt động của lực lượng ta.

Năm 1965, Phạm Ngọc Thảo tham gia tổ chức cuộc binh biến lịch sử ngày 19/2, với mục tiêu lật đổ tướng Nguyễn Khánh. Cuộc đảo chính bất thành, nhưng đã làm rung chuyển chính quyền Sài Gòn và gây tiếng vang lớn trong lịch sử chính trị miền Nam.

Ngày 14/4/1965, trong giai đoạn bị truy nã gắt gao, Phạm Ngọc Thảo gửi bức thư ngắn cho người thân, nay mới được công bố:
“Kính cậu Lộc. Xin cảm ơn cậu, anh em sẽ luôn ghi nhớ. Thất bại là mẹ thành công, nhất định sẽ đi đến cùng.”

Những dòng ngắn gọn ấy thể hiện tinh thần kiên trung, bất khuất của người chiến sĩ đang ở ranh giới sinh tử Lá thư là minh chứng sống động cho bản lĩnh và khí phách của một con người chọn “đi đến cùng” dù biết trước cái giá phải trả.

Đại tá Phạm Ngọc Thảo là nhân vật có tầm ảnh hưởng trong quân đội Sài Gòn thập niên 1960. (Ảnh: Dân Trí)

Cái chết bi tráng và nấm mồ “vô danh đặc biệt”

Sau cuộc binh biến thất bại, ông bị chính quyền Sài Gòn truy bắt gắt gao. Giữa tháng 7/1965, Phạm Ngọc Thảo bị phục kích tại Biên Hòa, trúng đạn và bị bắt. Ông bị tra tấn đến chết ở tuổi 43, để lại nỗi thương tiếc vô hạn trong lòng đồng đội.

Nhiều năm sau, người ta mới phát hiện mộ phần của ông được chôn tại Nghĩa trang Quân đội Sài Gòn với dòng chữ “vô danh DB” – viết tắt của “đặc biệt”. Chính chữ “đặc biệt” ấy như một dấu ấn lịch sử, cho thấy ngay cả đối phương cũng phải thừa nhận sự khác thường, đáng kính của ông.

Di sản bất tử của người tình báo huyền thoại

Phạm Ngọc Thảo được truy tặng danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân năm 1995. Hình tượng của ông đã trở thành nguồn cảm hứng cho nhân vật Nguyễn Thành Luân trong tiểu thuyết và bộ phim nổi tiếng “Ván bài lật ngửa”.

Không chỉ là một nhà tình báo, ông còn là biểu tượng của trí tuệ, lòng dũng cảm và tinh thần vì nước quên thân. Những hành động và chiến lược của ông đã góp phần làm thay đổi cục diện trong lòng chính quyền Sài Gòn, đồng thời khẳng định sức mạnh của chiến tranh chính trị – tình báo trong cuộc kháng chiến thống nhất đất nước.

Những tư liệu mới như lá thư chưa công bố là minh chứng cho một con người đã sống và chết vì lý tưởng thống nhất dân tộc, để lại bài học sâu sắc về niềm tin, trách nhiệm và lòng trung nghĩa.

Theo: Dân Trí