Tay vợt huyền thoại Novak Djokovic thẳng thắn nhìn lại hành trình sự nghiệp đầy thăng trầm: từ việc bị chỉ trích, trục xuất vì vắc-xin đến việc chuyển hóa “năng lượng tiêu cực” thành sức mạnh tinh thần để chinh phục các danh hiệu.
- Nga bị ‘kể tội’ tung tin giả về vụ rơi máy bay MH17
- Ăn trứng đúng cách để giảm cân hiệu quả
- 5 loại tinh bột tốt giúp giảm mỡ bụng và giữ eo thon
Novak Djokovic và bài học từ “năng lượng tiêu cực”
Trong cuộc phỏng vấn độc quyền với nhà báo Piers Morgan, Novak Djokovic chia sẻ nhiều khía cạnh sâu sắc về cuộc đời và sự nghiệp. Anh thừa nhận từng bị “nuôi dưỡng bởi giận dữ, hoài nghi và áp lực”, nhưng chính những điều đó lại giúp anh rèn luyện bản lĩnh thép trên sân đấu.
“Tôi nhận ra năng lượng tích cực mới là thứ giúp mình đi xa hơn. Ngày nay, tôi muốn truyền cho các con mình tinh thần đó – để chúng thấy cha không chỉ là một tay vợt, mà là một con người biết yêu thương và vượt qua chính mình,” Djokovic nói.
Djokovic nhắc lại biến cố năm 2022, khi anh bị trục xuất khỏi Australia vì không tiêm vắc-xin COVID-19. Khi ấy, anh trở thành tâm điểm tranh cãi toàn cầu. Tuy nhiên, ngôi sao Serbia khẳng định anh “chưa bao giờ phản đối vắc-xin” mà chỉ tin rằng “mọi người có quyền lựa chọn điều phù hợp với cơ thể mình”.
Sự kiên định đó khiến anh mất cơ hội thi đấu, nhưng đồng thời thể hiện rõ triết lý sống: tự do cá nhân phải đi cùng với trách nhiệm và sự tôn trọng người khác.
Không chạy theo danh xưng “tay vợt vĩ đại nhất”
Trước câu hỏi “Ai là tay vợt vĩ đại nhất mọi thời đại (GOAT)?”, Djokovic từ chối nhận danh xưng đó. Anh cho rằng việc so sánh giữa các thế hệ là không công bằng, bởi điều kiện thi đấu, công nghệ và lối sống thay đổi rất nhiều qua thời gian.
Djokovic nhấn mạnh: “Tôi luôn kính trọng Federer, Nadal, McEnroe, Borg… Mỗi người đều có giá trị riêng, và vĩ đại theo cách của họ.” Anh dành lời tri ân đặc biệt cho Boris Becker – người thầy cũ và là “một phần gia đình”.
Djokovic xem giai đoạn 2015–2016 là đỉnh cao sự nghiệp, khi anh giành 5/6 Grand Slam và thắng 126/135 trận. Nhưng ở tuổi 38, anh thừa nhận bản thân không còn sung mãn như trước.
“Giờ tôi phải chiến đấu với cơ thể mình mỗi ngày. Tôi từng nghĩ mình là thép, nhưng tuổi tác khiến tôi hiểu rằng phải chậm lại để đi xa hơn,” anh nói. Dù vậy, Djokovic vẫn đặt mục tiêu tham dự Olympic Los Angeles 2028 – điều được xem là thách thức thể lực khổng lồ.
Từ tuổi thơ chiến tranh đến triết lý sống nhân văn
Tuổi thơ của Djokovic gắn với chiến tranh tại Belgrade, trong tiếng bom đạn và những ngày đói nghèo. Chính hoàn cảnh khắc nghiệt ấy đã tạo nên bản lĩnh phi thường của anh – người không bao giờ đầu hàng trước nghịch cảnh.
Anh cũng bày tỏ lòng kính trọng với huấn luyện viên tinh thần quá cố Nikola Pilić. “Điều khiến tôi xúc động nhất tại tang lễ của ông không phải là những lời ca ngợi danh hiệu, mà là cách ông sống và đối xử với mọi người. Tôi cũng muốn được nhớ đến theo cách đó,” Djokovic chia sẻ.
Djokovic không ngần ngại nói về sự bất công trong làng quần vợt, đặc biệt sau vụ bê bối doping của Jannik Sinner năm 2024. Anh cho rằng, các tay vợt lớn thường được hưởng sự bảo vệ nhiều hơn so với những người ít tên tuổi.
“Những nghi ngờ sẽ luôn tồn tại. Tôi hiểu cảm giác đó, vì từng trải qua thời điểm bị cả thế giới soi xét,” Djokovic nói thêm.
Muốn được nhớ đến như một con người tốt
Khép lại buổi trò chuyện, Djokovic tâm sự: “Tôi không muốn chỉ được nhớ đến như một tay vợt vĩ đại, mà là một con người tốt.” Với anh, di sản lớn nhất không phải là số danh hiệu, mà là nhân cách và ảnh hưởng tích cực để lại cho thế hệ sau.
Hình ảnh Djokovic giờ đây không chỉ gắn với những kỷ lục Grand Slam, mà còn là biểu tượng của ý chí, tự do và lòng nhân ái – những giá trị vượt xa mọi vinh quang sân đấu.
Theo: Dân Trí

