Cuộc sống trên đê Đô Tân sau trận lũ lịch sử ở ngoại thành Hà Nội kéo dài sang ngày thứ năm. Hơn 100 hộ dân xóm Mai, xã Trung Giã, vẫn bám trụ trên đê cùng tài sản, gia súc và vật dụng sinh hoạt.
- Quân y đến từng nhà, từng lớp học phun khử khuẩn, khám bệnh cho người dân vùng lũ
- Miền Bắc sắp mưa lớn, nguy cơ ngập úng và sạt lở cao
- Vụ biệt thự “đổ gục” trong bão Bualoi: Bộ Xây dựng chỉ đạo làm rõ nguyên nhân
Nhiều hộ dân dựng lều trên đê Đô Tân tránh lũ giữa nắng nóng
Giữa trưa 12/10, nắng như đổ lửa trên đê Đô Tân. Ông Bùi Văn Tuân, 57 tuổi, ngồi canh nồi cá kho bốc khói nghi ngút dưới tấm bạt rộng chừng 8 m². “Cá bắt được trong nước lũ đấy. Trưa nay có nồi cá ăn lấy sức, chờ nước rút hẳn còn về dọn nhà”, ông nói.
Từ đêm 7/10, nghe tin nước sông Cầu dâng cao, ông Tuân cùng vợ khênh đồ đạc, lùa trâu bò và gà vịt lên đê tránh ngập. Đến chiều 8/10, nước tràn qua đê, cuồn cuộn đổ vào làng. Cả xóm Mai chìm trong biển nước, chỉ còn vài mái nhà lấp ló.
Theo trưởng thôn Nguyễn Văn Giang, 856 hộ dân xã Trung Giã đều bị ảnh hưởng, trong đó 185 hộ xóm Mai chịu thiệt hại nặng nhất. Không điện, không nước, người dân thay nhau thức canh đồ đạc. “Muỗi nhiều đến mức vơ tay là bắt được chục con. Có người còn suýt bị rắn hổ mang cắn”, ông Tuân kể.
Gian nan những ngày bám đê giữa biển nước
Dưới mái bạt tạm, bà Lưu Thị Chung, 72 tuổi, mở hộp cơm từ thiện. “Hai hôm nay mới có cơm và nước sạch. Sống gần hết kiếp người, tôi chưa bao giờ thấy khổ đến thế”, bà nói.
Tối 8/10, nước lũ ập vào, bà Chung bế cháu chạy trong mưa gió. “Trong đầu tôi chỉ kịp nghĩ đến ba đứa cháu mà chạy”, bà kể. Suốt đêm đầu tiên, bốn bà cháu ngồi co ro dưới tấm bạt ướt sũng.
Cạnh đó, bà Bùi Thị Thơm, 70 tuổi, vẫn chưa hết bàng hoàng. “Rơi vào cảnh này, chán lắm rồi”, bà thở dài, “nhưng không chết được thì phải sống”. Mấy ngày qua, bà sống nhờ cơm từ thiện, đêm đến mưa tạt, gió lạnh.
Đến trưa 12/10, nước tại một số khu vực đã rút. Một số hộ dân bắt đầu trở về thu dọn. Tuy nhiên, nhiều nhà vùng trũng như bà Đỗ Thị Hảo vẫn ngập đến mái. “Nhà tôi ở vùng trũng nhất, giờ nước vẫn ngập đến mái”, bà buồn bã nói.
Nhìn cánh đồng lúa bị ngâm nước thối rữa, bà Thơm thở dài: “Hết thóc, hết cả cỏ rồi, người còn không có cái ăn, lấy gì mà nuôi lợn, nuôi bò bây giờ. Chắc phải bán thôi”.
Theo: VnExpress