Giữa miền đất đỏ bazan rực rỡ nắng gió; Đồng Xoài không chỉ là một điểm trên bản đồ Bình Phước – mà là một khởi đầu. Khởi đầu cho hành trình đi tìm lại bản ngã; nơi con người hòa cùng thiên nhiên và thời gian lặng lẽ nở hoa
- Làm dâu: Hành trình chữa lành giữa tôi và mẹ chồng
- Âm dương trong ẩm thực phương Đông
- Du lịch bùng nổ, doanh thu bán lẻ Việt Nam tăng tốc
Bước chân vào miền ký ức – hành trình bắt đầu từ Đồng Xoài
Tôi đến Đồng Xoài không phải vì một kế hoạch được vẽ sẵn; mà là một cuộc phiêu lưu ngẫu nhiên, như tiếng gọi mơ hồ từ đất trời. Chiếc xe dừng lại khi ánh hoàng hôn đang đổ bóng trên những hàng cao su thẳng tắp – và tôi nhận ra: nơi này không phải là điểm dừng, mà là nơi mọi thứ bắt đầu.
Đồng Xoài – Thành phố vừa thức giấc
Từ rừng già đến nhịp sống đô thị: Ngày xưa; Đồng Xoài chỉ là cái tên khiêm tốn giữa đại ngàn Bình Phước. Thế rồi, như một mầm cây vươn mình sau mưa, thành phố trẻ này đã lớn lên từng ngày, khoác lên mình diện mạo hiện đại nhưng vẫn giữ chất thô mộc trong từng ngõ ngách.
Sự hòa quyện dịu dàng: Nơi đây, tiếng còi xe buổi sáng không át đi được tiếng chim rừng. Những tòa nhà mọc lên cạnh dòng suối nhỏ. Chợ Đồng Xoài vẫn giữ hồn quê giữa phố thị; nơi mà người bán vẫn nhớ tên người mua như nhớ một người bạn cũ.
Dừng lại giữa thiên nhiên – để thấy lòng dịu nhẹ
Núi Bà Rá – bậc thang chạm trời: Tôi leo từng bước như đang leo qua những lát cắt ký ức. Không chỉ là nơi cao thứ ba Nam Bộ, Bà Rá còn là nơi thời gian dường như ngưng đọng – cho phép ta thở chậm lại, lắng nghe tiếng gió kể chuyện.
Bù Gia Mập – rừng nguyên sinh chưa bao giờ ngủ: Cây cổ thụ vươn cành như dang tay chào đón, từng giọt sương sáng sớm như lời chúc lành của đại ngàn. Trong không gian đó; tôi hiểu ra rằng: thiên nhiên không cần lời nói, chỉ cần lặng im là đủ để chữa lành.
Tượng đài Chiến thắng – ký ức không lùi bước: Tảng đá ghi công; bức tượng uy nghiêm không chỉ là di tích – mà là lời nhắc rằng mảnh đất này từng kiên cường đến mức nào.
Đồng Xoài trong từng hương vị
Ẩm thực nơi đây giống như cách người ta trò chuyện – không hoa mỹ, nhưng chân thành và sâu sắc:
- Gà nướng Bù Đốp: Không cần nước chấm, chỉ cần muối hột và lá chanh cũng đủ lay động vị giác.
- Bánh hỏi lòng heo: Món ăn giản dị nhưng chứa đựng tinh thần gắn bó của người địa phương.
- Cá lóc nướng trui: Gói trong lá chuối, đặt bên bếp than – mùi thơm ấy như tuổi thơ của cả một thế hệ.
- Rượu cần: Không phải để say, mà để kết nối. Một hớp, rồi cả bàn tiệc cùng cười.
Đồng Xoài – Nơi giấc mơ tìm thấy lối về
Tôi rời Đồng Xoài vào một buổi chiều đầy nắng. Bánh xe lăn trên con đường đất đỏ, lòng vẫn mang theo cảm giác mình vừa bước ra khỏi một cuốn sách. Một câu chuyện không tên, nhưng lại ghi dấu.
Kết lại một chuyến đi – mở ra một hành trình khác
Không phải nơi nào cũng khiến ta muốn quay lại. Nhưng Đồng Xoài thì khác. Nó không níu chân, mà âm thầm gieo vào tim một điều gì đó dịu dàng. Và tôi tin, ai từng đến nơi này cũng sẽ mang về một phần của chính mình – đã được chữa lành, đã được lắng lại, giữa giấc mơ rừng xanh ấy.