Site icon MUC News

Hôn nhân hạnh phúc có cần ‘luôn luôn thấu hiểu’?

Lão Tử có câu “Tri nhân giả trí” nghĩa là người thấu hiểu người khác là bậc trí huệ. Có thể thấu hiểu chỗ khó của người khác và đưa tay tri viện đúng lúc là người đại trí đại huệ.

Tuy nhiên, thế gian có rất ít bậc trí huệ. Phần lớn chúng ta chỉ là người bình thường, sống giữa trần gian còn lắm điều mê mang. Cho nên, ngay cả với những người thân yêu nhất có lẽ cũng đến 7,8 phần ta không hiểu về họ.

Nhìn những mối hôn nhân hạnh phúc, ta ngỡ rằng vợ chồng phải thấu hiểu nhau lắm.

Nhìn những cặp đôi luôn vui vẻ, ta cho là họ biết hết về nhau.

Thì ra họ vẫn có chỗ không hiểu nhau. Vì sao hạnh phúc?

Bởi vì sự kết nối trái tim với trái tim không phụ thuộc vào tư duy, mà nằm ở một tấm lòng lương thiện. Dù có hiểu nhầm, điều họ dành cho nhau còn lớn hơn cả, đó là sự nhường nhịn, hy sinh, vị tha.

Vì thế, họ bên nhau trọn đời mà đâu cần phải làm một bậc trí huệ “luôn luôn thấu hiểu”.

Ngược lại, lý do của hôn nhân tan vỡ thường là vì sự vị kỷ, họ đòi hỏi đối phương phải hiểu mình, người này yêu cầu rất nhiều từ người kia.

Ta cũng nhận ra mối quan hệ giữa hai người quan trọng hơn tính cách cá nhân. Khi mối quan hệ được đặt làm trung tâm, ở vị trí trang trọng, nổi bật hơn cá tính của bản thân mỗi người thì đó chính là một mối hôn nhân hạnh phúc.

Trước đây, có hai ông bà cụ sống rất hoà thuận, có cả một vườn dưa chuột. Ông cụ thì thường xuyên chăm sóc vườn dưa, còn bà cụ thường làm dưa chuột muối. Mỗi mùa đông, ông cụ lại nghiên cứu các bản danh sách giới thiệu hạt giống để đặt mua loại tốt nhất.

Cả gia đình luôn vui vẻ. Ông thì xới đất, trồng và chăm sóc dưa chuột. Còn bà cụ thì rất thích làm món dưa chuột muối. Thậm chí, bà cũng thường xuyên đọc sách dạy nấu ăn để xem những cách hay làm dưa chuột muối.

Ai cũng nói đó quả là một gia đình hạnh phúc, và vị khách nào đến nhà chơi cũng được tặng một bình dưa chuột muối “đặc sản” mang về. Dần dần, những người con lập gia đình và chuyển đi. Nhưng họ vẫn liên tục được bố mẹ gửi cho những hộp dưa chuột muối.

Nhưng cuối cùng thì ông cụ mất. Mùa xuân năm sau, tất cả con cái về thăm mẹ và bảo:

– Chúng con biết mẹ rất thích làm dưa chuột muối, nên chúng con sẽ đặt mua hạt giống, sẽ trồng và chăm sóc dưa chuột cho mẹ.

Người mẹ mỉm cười:

– Cảm ơn các con, nhưng các con không cần trồng dưa đâu, vì mẹ thật sự không hề thích làm dưa chuột muối. Mẹ chỉ hay làm món đó vì bố các con thích trồng dưa chuột mà thôi.

Tất cả những người con đều rất ngạc nhiên, chỉ có người con út có vẻ buồn. Bởi vì bố anh từng kể với anh rằng ông không hề thích trồng dưa chuột, nhưng vì mẹ anh thích làm dưa chuột muối nên ông trồng dưa để làm bà vui lòng mà thôi.

Cũng một câu chuyện tương tự…

Một đôi vợ chồng ngư dân nọ, chung sống với nhau cả một đời trong ân ái. Họ chưa từng một lần tỏ thái độ hay cãi vã nhau.

Người vợ vô cùng lương thiện, tháo vát. Hàng ngày bà đều chọn ra một con cá ngon nhất, bỏ đầu, bỏ đuôi, lọc lấy phần mình cá ngon nhất và nấu nướng cho chồng ăn với cả tình yêu. Hôm nay nướng cá thơm lừng, ngày mai bà lại hấp gừng thoang thoảng…

Bà đặt cá lên đĩa chờ chồng ăn, còn mình đơn giản chỉ ăn phần đầu và phần đuôi còn sót lại, chỉ cần no bụng là được.

Mấy chục năm qua đi, một hôm trong ánh chiều tà, ông lão thở dài thườn thượt nói với vợ rằng: “Cả đời này của ta chưa hề yêu cầu bà bất cứ điều gì. Giờ mà không nói có lẽ sau này chẳng bao giờ còn cơ hội nữa. Tới khi nào bà mới có thể làm cho tôi một cái đầu cá nhỉ? Cả đời này tôi thích ăn nhất chính là đầu cá.”

Người vợ nghe vậy thì lập tức nước mắt giàn giụa tuôn rơi, bà nói: “Từ ngày còn nhỏ tới giờ, tôi cứ tưởng rằng mình cá là thứ ngon nhất trên đời. Vì yêu ông, mà mình cá tôi đều nhường lại cho ông, còn tôi chỉ dám ăn đầu cá.”

***

Sự hiểu nhầm có lẽ chỉ là một chi tiết bất ngờ và nhỏ bé khi so với mối quan hệ hôn nhân dài lâu và gắn bó, những điều đã cho đi và nhận lại, hạnh phúc của cặp đôi. Thế nên, “không thấu hiểu” không phải là chuyện buồn, nó lại trở thành điều kiện để hạt giống hy sinh và vị tha nảy mầm thành một khu vườn yêu thương.

Ở một góc độ khác, “kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình”. Thứ con người cần vứt bỏ là những ích kỷ cá nhân, những kích động được mất, thì điều nhận về sẽ là mối quan hệ hài hòa, bền lâu.

Vậy hãy thu nhỏ lại cá tính của bản thân, nghĩa là ta có thể bị hiểu nhầm một chút cũng không sao. Trong hôn nhân vợ chồng nghĩ đến nhau và làm mọi việc với mục đích mang hạnh phúc cho nửa kia thì chính là đang sống trong hạnh phúc rồi.