Một người lính Mỹ đã kể lại trải nghiệm cận tử của ông trên chiến trường ở Việt Nam. Trải nghiệm này giúp ông tìm thấy mục đích sống mới cho chính bản thân mình.
Theo tờ The Epoch Times, ông Bill Vandenbush gia nhập quân đội Hoa Kỳ vào năm 1968. Khi đến Việt Nam, vùng chiến sự không như ông mong đợi.
Cuộc chiến khốc liệt
Ông chia sẻ trên YouTube: “Điều đó đáng sợ hơn nhiều so với những gì tôi từng tưởng tượng”. Ông Vandenbush đã trải qua 10 tháng chiến đấu với tư cách là một người lính bộ binh. Những trận chiến khốc liệt, ông đã chứng kiến bạn bè tử trận.
Ông đã kết giao ước với hai người bạn lính, John và Hank. Ba người đồng ý bảo vệ và bọc lót cho nhau. “Tôi học được rằng ba hoặc bốn hoặc năm người mạnh hơn nhiều so với một cá nhân đơn lẻ”, ông nói. Nhưng John và Hank đã không tham gia cùng ông trong nhiệm vụ khiến ông gần như tử trận.
Ông và một số lính khác đã được giao một nhiệm vụ bất ngờ: đó là tìm một máy bay trực thăng bị bắn rơi. Đột nhiên, lửa và tiếng súng bao vây ông và những người trong nhóm. Không còn nghi ngờ gì nữa, một quả bom rơi xuống và mảnh đạn bay vào ông, lúc đó ông nghĩ ông sẽ chết.
Trải nghiệm cận tử cảm giác không sợ hãi
Nhưng thật kỳ diệu, ông Vandenbush bồi hồi nhớ lại khoảnh khắc đó: “Tôi biết tiếp theo, mọi thứ diễn ra yên bình và trầm tĩnh. Không còn chiến tranh nữa”. Sau đó, ông Vandenbush thấy mình đi qua một đường hầm tối tăm để đến với ánh sáng. Ông cảm thấy mọi thứ thật tuyệt vời, “một niềm vui mà tôi chưa bao giờ cảm thấy trước đây trong đời”.
Ông nội của Vandenbush, người đã mất năm năm trước đó, đã ở đó chào đón Vandenbush. Sau đó, một linh hồn khác đến và nói với Vandenbush rằng anh ta phải quay trở lại; anh ấy vẫn có một mục tiêu để hoàn thành trên Trái đất.
Ông kể: “Tôi có thể ngửi thấy mùi chiến tranh, tôi có thể ngửi thấy mùi thuốc súng”. Nhưng ông không đau và không còn cảm thấy sợ hãi nữa. Ông biết rằng mình sẽ không sao, mình sẽ sống sót.
“Tôi không lo lắng về cái chết hay hậu quả của những vết thương mà tôi phải gánh chịu”, ông Vandenbush nói.
Ông bị trúng nhiều viên đạn. Vandenbush cho biết ông cảm thấy những viên đạn đi vào cơ thể mình, nhưng ông không lo lắng. Ông cảm thấy rằng tất cả đều ổn.
Khao khát được kết nối với linh hồn
Một lúc sau, một không kích Mỹ ập đến giải vây cho nhóm của ông. Các bác sĩ quân y đưa ông đến bệnh viện dã chiến, họ cho rằng ông sẽ chết và bỏ mặc ông trên một chiếc cáng ở hành lang. Cuối cùng, một y tá nhìn thấy ông vẫn còn sống và gửi ông đến một bệnh viện lớn hơn.
“Khuôn mặt bị dập nát, chấn thương ở đầu, cổ họng bị rách, ngực bị xé toạc… cánh tay trái của tôi bị rách gần như hoàn toàn. Nhưng tôi biết rằng tôi còn một chặng đường dài phía trước”, ông kể lại.
Ông vẫn cảm thấy được kết nối với thế giới linh hồn mà ông đã nhìn thấy trong chớp mắt, và điều này an ủi ông và tiếp thêm sức mạnh cho ông.
Ông mất vài tháng để về nhà và đến một bệnh viện ở California. Những năm sau đó không phải lúc nào cũng dễ dàng. Ông đã mất thời gian để học nói trở lại sau chấn thương. Ông cảm thấy khao khát được kết nối lại với linh hồn đã nói với ông và được thực hiện cho xong một mục đích cao cả của mình.
Chia sẻ trải nghiệm cận tử nhằm chia sẻ hòa bình và hạnh phúc
Năm 1989, lần đầu tiên ông nói về trải nghiệm cận tử của mình. Ông đang tham gia một khóa học đại học dạy về đối đầu với cái chết và ông đã khai mở như một phần của bài tập trên lớp.
Với sự khuyến khích của giáo sư, ông kết nối với những người có trải nghiệm cận tử khác và bắt đầu chia sẻ rộng rãi kinh nghiệm của mình. Khi nói về điều này, ông đã làm sống lại cảm giác yên bình mà ông từng cảm thấy, như thể mong muốn đạt được một mục tiêu nhân sinh của ông đã được làm xong. Đó là để chia sẻ hòa bình và hạnh phúc với những người khác, giúp chữa lành cho họ.
Ông ấy nhận ra rằng, một chiến binh là người mang lại hòa bình, biết cách bảo vệ bản thân và những người khác. Nhưng nhưng mục đích cuối cùng của ông ấy là tìm kiếm hòa bình và mang nó đến cho người khác.
Có thể bạn quan tâm: