Phép màu không chỉ có trong chuyện cổ tích. Giữa đời thực còn khó khăn, mỗi hành động cho đi vô điều kiện là một phép màu lấp lánh.
- Phát hiện học sinh không có chỗ học ‘tử tế’ ở nhà, người thầy đóng 800 bàn học miễn phí
- Người đàn ông trồng rau trên đảo, quyên góp 9072 kg rau cho những người khó khăn
- 100 tỷ và tấm lòng của người đàn ông nuôi những đứa trẻ có hoàn cảnh đặc biệt
Nhà văn Anthony từng nói: “Đời người, luôn tồn tại những sự ấm áp không hẹn mà tới, và những hi vọng trùng trùng.” Vốn dĩ, phép màu chân thành và ấm áp nhất trên thế gian chính là: cho đi vô điều kiện.
Vài nắm rau không ăn được và bài học quý giá
Một buổi chiều, tôi cùng một người bạn đi dạo ở ngoại ô. Bỗng một cụ già ăn mặc rách rưới tiến lại, trên tay xách một bao rau xanh đi bán. Rau của ông đã héo nát cả. Nhiều chiếc lá bị mất nước, chuyển sang màu nâu và bị sâu ăn rách rưới.
Thấy ông già cầm mớ rau, bạn tôi mua 3 túi không nói một lời. Ông lão ngượng ngùng giải thích: “Chính tôi trồng những loại rau này. Mấy hôm trước rau bị ướt đẫm vì mưa to nên trông không đẹp: tiếc quá”. Bạn tôi nói rằng không sao cả.
Sau khi ông già đi, tôi hỏi bạn tôi: “Bạn có thực sự ăn những thứ này không?”
Bạn trả lời không do dự: “Không, chúng không còn ăn được nữa.”
“Vậy tại sao bạn mua chúng?”
“Vì không thể có ai mua những loại rau đó. Nếu tôi không mua chúng, chắc hôm nay ông già sẽ không có thu nhập”.
Tôi cảm phục lòng tốt của người bạn, vì vậy tôi đi tìm ông lão và mua một ít rau của ông.
Ông lão rất vui và nói: “Tôi đã cố gắng bán chúng cả ngày, và chỉ có bạn là muốn mua chúng. Cảm ơn bạn rất nhiều!”
Vài nắm rau không ăn được đã dạy cho tôi một bài học quý giá.
Bữa tiệc Giáng sinh và giải thưởng đặc biệt
Vào đêm Giáng sinh hàng năm, một công ty có truyền thống tổ chức tiệc và bốc thăm.
Quy tắc bốc thăm như sau: Mỗi nhân viên đóng 10 đô vào một quỹ. Có 300 người trong công ty. Nói cách khác, tổng giải thưởng là 3.000 đô la Mỹ, và một người may mắn có thể rinh toàn bộ số tiền về nhà.
Đây là một phần thưởng lớn! Mọi người đều mong chờ nó hàng năm, và năm nay cũng không phải ngoại lệ.
Vào ngày bốc thăm, và ngay cả trước khi bữa tiệc bắt đầu, văn phòng đã tràn ngập không khí sôi nổi tiệc tùng. Mọi người ghi tên mình vào tờ giấy rồi bỏ vào hộp thăm. Có một thanh niên tần ngần do dự.
Anh biết rằng cậu con trai ốm yếu của người bảo vệ công ty chuẩn bị làm phẫu thuật. Tuy nhiên, bà không có tiền để trả, trong lòng rất khổ não.
Dù biết rằng cơ hội chiến thắng rất mỏng manh, chỉ có 1 trên 300, người đàn ông vẫn ghi tên người bảo vệ vào tờ giấy bạc.
Phép màu có thật
Không khí buổi tiệc trở nên căng thẳng lúc ông chủ xáo hộp thăm và rút ra một tờ ngẫu nhiên. Người đàn ông không ngừng cầu nguyện trong lòng: Tôi hy vọng người phụ nữ này có thể giành được giải thưởng… Sau đó ông chủ cẩn thận công bố tên người thắng cuộc.
Điều kỳ diệu đã xảy ra: Người chiến thắng chính là người bảo vệ. Tiếng hò reo trong buổi tiệc vang lên, người bảo vệ vội vàng bước lên sân khấu nhận giải. Bà gần như đã khóc vì sung sướng và thốt lên: “Tôi thật may mắn! Với số tiền này, con trai tôi có hy vọng rồi! ”
Khi lễ bốc thăm kết thúc, bữa tiệc mới bắt đầu. Nhưng người đàn ông vẫn đang nghĩ về “phép màu Giáng sinh” này. Anh bước tới hộp thăm. Anh lấy ra một tờ giấy và mở nó ra. Đó là tên của người bảo vệ.
Người đàn ông rất ngạc nhiên. Anh lấy ra thêm nhiều mảnh giấy, hết mảnh giấy này đến mảnh giấy khác. Mặc dù nét chữ khác nhau, nhưng dòng chữ của tất cả đều giống nhau: tên của người bảo vệ.
“Đôi mắt của người đàn ông trở nên ngấn lệ, và anh ấy hiểu rõ ràng rằng những phép màu Giáng sinh vẫn tồn tại trong cuộc đời.”
Khi gặp khó khăn, mọi người đều hy vọng rằng một điều kỳ diệu sẽ xảy ra; nhưng chúng ta đừng quên lại gần và giúp đỡ những người xung quanh khi nào có thể – điều đó tạo ra một phép màu.
Theo Vision Times
Video xem thêm: Âm nhạc “Hy vọng”