Chồng bỏ đi; một mình gồng gánh hai con nhỏ; chị Lê Thị Can (33 tuổi, Lâm Đồng) gục ngã khi con trai đầu bị ung thư hạch bạch cầu; trong khi ngân hàng thông báo phát mại căn nhà là nơi mẹ con đang trú ngụ.

Mất chồng, con bệnh nặng và căn nhà sắp bị phát mại

Sinh ra trong gia đình nghèo ven biển Khánh Hòa; chị Lê Thị Can (SN 1991) sớm phải bươn chải kiếm sống. Trong những năm làm công nhân ở TPHCM; chị kết hôn với anh Phạm Văn Mẫn và cả hai chuyển lên xã Đức Trọng; (Lâm Đồng) sinh sống, lập nghiệp.

Năm 2015, họ chào đón con trai đầu Phạm Đăng Khôi; rồi vay mượn mua đất, xây nhà và mở xưởng in ấn nhỏ để phát triển kinh tế. Năm 2022, bé thứ hai ra đời, tưởng như gia đình nhỏ ấy sẽ yên ổn.

Thế nhưng, biến cố ập đến. Anh Mẫn thay đổi tính cách; thường xuyên cáu gắt, rồi bỏ đi vào năm 2024,; để lại người vợ trẻ cùng hai con thơ và khoản nợ ngân hàng chồng chất.

Cuối năm 2024, khi nỗi đau tan vỡ hôn nhân chưa nguôi; chị Can sụp đổ khi con trai đầu bị chẩn đoán ung thư hạch bạch cầu. Cùng lúc, ngân hàng gửi thông báo phát mại căn nhà vì quá hạn trả nợ.

“Tin dữ đến liên tục; có lúc tôi muốn tìm đến cái chết, nhưng nhìn hai con; tôi lại phải sống tiếp để chịu đựng”, chị Can nghẹn lời.

Đứa trẻ mong khỏi bệnh để về nhà, mẹ kiệt sức cầu cứu

Hiện bệnh tình của bé Phạm Đăng Khôi đã ở giai đoạn nặng; phải thường xuyên nằm viện tại TPHCM để xạ trị. Cậu bé 10 tuổi gầy yếu, nói khẽ:

“Con thấy mẹ buồn; khóc nhiều nên con chỉ mong mau khỏi bệnh để được về nhà, được đi học với các bạn.”

Vì quá khó khăn; chị Can gửi con trai út về quê cho ông bà ngoại chăm sóc; còn mình túc trực ở bệnh viện cùng con lớn. Không có việc làm ổn định, chị rơi vào bế tắc khi vừa lo thuốc men; vừa đối mặt nguy cơ mất nhà.

“Giờ ngân hàng lấy nhà, con trai đối diện cái chết; tôi chẳng còn gì để bấu víu”, người mẹ trẻ bật khóc.

Bà Nguyễn Thị Bạch Sương – Chi hội trưởng Chi hội Nhân đức; Hội Bảo trợ bệnh nhân nghèo, người khuyết tật và bảo vệ quyền trẻ em Lâm Đồng – xác nhận:

“Căn nhà của chị Can đang trong diện phát mại; nhưng ngân hàng tạm cho mẹ con chị lưu trú vì chưa có chỗ đi. Cuộc sống của họ rất khó khăn, rất cần sự chung tay của cộng đồng.”

Theo: Dân Trí