Ngày nay con người tự thấy rất thỏa mãn với nền văn minh hiện đại. Thực tế cho thấy, khoa học càng ngày càng góp phần lớn vào sự biến dạng và ô nhiễm môi trường sống; bên cạnh đó xuất hiện những căn bệnh hiện đại do nó mang lại.
Thực tế, phát triển khoa học mang đến cho con người sự thoải mái, tiện nghi và nhàn hạ nhất thời. Sự phát triển này đồng nghĩa với việc đưa nhiều chất độc vào cơ thể con người thông qua thực phẩm, thông qua môi trường. Trong nền văn minh hiện nay; nhân loại đã và đang phải gánh chịu thiên tai như cháy rừng, lũ lụt, động đất… dịch bệnh. Nhiều căn bệnh mà khoa học không thể tìm ra nguyên nhân, nó được gọi chung là bệnh hiện đại.
Bệnh hiện đại do văn minh khoa học mang lại
Đa số mọi người cho rằng cuộc sống của chúng ta tốt hơn nhiều so với người thời xưa. Dường như chúng ta không thể hiểu được ông bà, tổ tiên chúng ta, họ sống hạnh phúc và thanh thản như thế nào.
Thật ra, người xưa sống rất an lạc. Cách sống của họ hòa hợp với thiên nhiên, với vạn sự vạn vật, với đất trời. Họ vô ưu vô lo. Họ sống trong một cảnh giới không bị kìm nén, gò bó mà ở đó con người biết và thuận theo Thiên ý. Đây là hạnh phúc thực sự, cũng là bình an lâu dài. Nó bồi bổ tâm hồn và thể xác của con người.
Vậy mà con người hiện đại, trong mê muội tranh tranh đấu đấu; giành giật từ những điều nhỏ nhặt nhất. Con người ngày nay luôn bận rộn và không dám tận hưởng niềm vui dài lâu. Nhiều người bây giờ đã đánh mất đức tính cơ bản như sự nhẫn nhịn, hòa ái, nhã nhặn; sự thận trọng, cần cù.
Với nền văn minh hiện nay, nhân loại đang phải gánh chịu ngày càng nhiều bệnh như tự kỷ, trầm cảm, béo phì, suy giảm tự miễn, ung thư… những căn bệnh hiện đại này không có nguồn gốc tự nhiên từ thời xa xưa.
Chúng ta giải quyết vấn nạn này như thế nào? Chỉ khi đứng ra ngoài góc nhìn của nền văn minh hiện đại, thì chúng ta mới có thể hiểu và giải quyết được.
Lối sống không điều độ khiến con người mất cân bằng âm dương
Người cổ đại tin rằng sự giao hòa giữa âm và dương đã tạo nên vũ trụ và vạn vật. Sự vận động của vũ trụ, bao gồm tất thẩy mọi vật chất, là chiểu theo quy luật tương sinh và sự cân bằng âm dương. Những điều này dạy con người về mối quan hệ giữa việc điều phối cuộc sống, phù hợp với sự thay đổi của các mùa.
Sinh hoạt trái với quy luật tự nhiên khiến cơ thể bị rối loạn
Con người nên thuận theo trời đất và hòa hợp với mặt trăng mặt trời; thuận theo tự nhiên, ngăn ngừa tà khí. Nuôi dưỡng khí dương vào mùa xuân và mùa hạ; nuôi dưỡng khí âm vào mùa thu và mùa đông. Chống lại khí mùa xuân sẽ hại gan, chống lại khí mùa hè sẽ hại tim, chống lại khí mùa thu sẽ hại phổi, chống lại khí mùa đông sẽ hại thận.
Tại mỗi thời khắc, cuộc sống phải có trật tự và hòa hợp với sự thay đổi của âm dương. Cổ nhân dạy rằng người nào muốn thu khí dương thì phải ở ngoài trời vào ban ngày. Mặt trời mọc lúc sáng sớm cũng là lúc khí dương xuất hiện, khí lên đến đỉnh điểm vào giữa trưa và tản dần vào buổi chiều. Cánh cổng khí bị đóng lại sau khi trời tối.
Do đó, con người không nên vận động gân cốt sau khi mặt trời lặn. Nếu làm ngược lại quy luật ngày đêm, các mùa trong năm; thì cơ thể con người sẽ lãnh chịu hậu quả do mất cân bằng âm dương và dẫn đến bệnh tật. Chẳng phải cuộc sống về đêm và các thú vui ngày nay đều mất hòa hợp với sự vận hành âm dương của vũ trụ hay sao?
Lối sinh hoạt ngày đêm đảo lộn gây ra những tổn hại về sức khỏe tâm thân
Người xưa nói “Trong số mọi bệnh tật, hầu hết đều gây bởi việc thức dậy muộn, uể oải suốt cả ngày, bị kích thích vào chiều muộn, và vận động mạnh vào ban đêm”. Tức là các dấu hiệu bệnh tật của con người có một mối quan hệ nhất định với sự biến hóa âm dương. Nhiều người đã trải qua những tình huống tương tự và y học hiện đại cũng xác nhận điều này.
Người xưa hiểu Đạo, thuận theo âm dương và tôn trọng các quy luật tự nhiên. Họ nghiêm ngặt trong ăn uống, ngủ và thức đều đặn, và không bao giờ lao lực cho công việc. Hành vi của họ tuân theo quy luật tâm linh cung kính với Thần Phật. Họ sống cho đến hết số kiếp đã an bài, không nhiều bệnh tật.
Nhiều người ngày nay lại khác hẳn; họ nhậu nhẹt và đắm mình trong những sinh hoạt bất thường. Khi say xỉn, họ đã làm cạn sinh lực của bản thân. Họ không biết cách và không thể bảo tồn sinh lực, không thu xếp đủ thời gian để phục hồi năng lượng.
Nhiều người chìm đắm trong các thú vui. Khi thì kích động thái quá, lúc lại trầm mặc tư lự, hành vi vui buồn của họ thất thường. Đó là lý do tại sao họ bắt đầu yếu đi ở tuổi 50; và không có cơ hội để phục hồi sức khỏe lại nữa.
Dinh dưỡng không cân đối khiến cơ thể mất cân bằng
Người xưa có câu “Ngũ vị hòa điều, bất khả thiên thị” có nghĩa là Năm loại mùi vị phải được giữ cho cân bằng và dù chỉ một vị cũng không thể tách rời ra. “Ngũ cốc vi dưỡng, ngũ quả vi trợ, ngũ súc vi ích, ngũ thái vi sung” tức là ngũ cốc giúp nuôi dưỡng cơ thể, ngũ quả giúp bổ trợ cơ thể; năm loại vật nuôi mang lại nhiều lợi ích, năm loại rau bổ sung dưỡng chất cho cơ thể.
Cân bằng khẩu phần ăn
Cơ thể cần phải hấp thu chất dinh dưỡng cân bằng; và con người không nên chỉ thích ăn một loại thức ăn. Nếu một trong ngũ hành mất cân bằng sẽ sinh ra các bệnh tật tương ứng. Ăn mặn nhiều làm nghẽn mạch máu và đổi màu da. Ăn đắng nhiều làm khô da và rụng tóc. Ăn cay nhiều làm dây chằng nhô ra và tay teo đi. Ăn chua chiều làm yếu cơ bắp và môi nhợt nhạt. Ăn ngọt nhiều gây nhức xương và rụng tóc.
Ngày nay người ta nhấn mạnh khẩu phần ăn cân bằng; nhưng thức ăn mà họ ăn vốn dĩ đã mất cân bằng rồi. Ví dụ như người xưa nói về ngũ cốc là lúa mỳ, bắp ngô, hạt kê, gạo và đậu. Thử hỏi bao nhiêu người ngày nay ăn đủ những loại hạt này?
Thật ra, năm loại mùi vị mà người xưa đề cập đến chính là khái niệm nền tảng cho khoa học dinh dưỡng. Khái niệm của nó rộng lớn hơn nhiều so với dinh dưỡng học ngày nay.
Sản phẩm được sản xuất công nghiệp, biến đổi gen liệu có phù hợp với cơ thể con người?
Trong xã hội hiện nay, mọi thứ đều chú trọng vào năng suất và hiệu quả. Trong nông nghiệp, có nhiều giống cây trồng và thú nuôi được lai tạo, biến đổi gen. Chúng thường có vòng đời ngắn và lớn rất nhanh. Sản phẩm loại này đều được sản xuất hàng loạt, để phục vụ nhu cầu lớn về ăn uống của con người.
Đứng từ quan điểm truyền thống, chúng chắc chắn không hấp thụ đủ tinh hoa của trời đất, mất cân bằng âm dương. Nếu đem đi phân tích sẽ thấy chúng không chứa nhiều vi chất và năng lượng. Tất cả các sản phẩm lai tạo đó đều gây mất cân bằng “ngũ vị”.
Khi ăn những loại thức ăn đó, người ta sẽ cảm thấy “ngũ vị” mất cân xứng. Rõ ràng thịt gà thả vườn ăn ngon, ngọt và giàu dưỡng chất hơn. Rau trồng trên đất đậm đà hơn rau thủy canh. Và còn nhiều ví dụ khác nữa.
Cây trồng và thú nuôi sản xuất theo mô hình công nghiệp hóa nông nghiệp đều bị biến dạng. Sự kích thích tăng trưởng, sẽ làm giảm các hoạt chất và đặc tính tự nhiên khác. Do đó mức độ bổ dưỡng và chất lượng của chúng, không so được với thức ăn được nuôi thả, và trồng một cách tự nhiên.
Ví dụ như nhân sâm cấy ghép không bao giờ sánh được với nhân sâm tự nhiên. Nếu con người vẫn còn ăn các loại thức ăn nhân tạo như vậy; thì hậu quả sẽ như thế nào? Sẽ dần dần làm cho con người biến dị.
Hoá chất khiến nguồn nước ô nhiễm tràn lan
Con người trong quá khứ cất giữ đồ đạc trong chum vại, đồ chứa bằng gỗ và giỏ tre hoặc liễu. Chum vại được làm ra từ đất sét nung nóng và không gây ô nhiễm môi trường. Gỗ, liễu và tre cũng không làm hại môi trường, vì chúng sinh trưởng tự nhiên và sẽ quay về với đất khi không được dùng nữa. Các thứ được đựng trong đó cũng không bị nhiễm độc.
Ngày nay, các sản phẩm hóa chất đang rất phổ biến. Chẳng hạn như hộp nhựa, túi nhựa và giấy bọc bằng nhựa đều làm từ hóa chất. Chúng rất khó và rất lâu để phân hủy. Chất thải công nghiệp đã làm ô nhiễm môi trường thiên nhiên bởi vì chúng không thể tự phân hủy.
Các sản phẩm hóa chất này tích tụ lại trong thiên nhiên. Động vật và thực vật sau đó lại hấp thụ các hóa chất gây ô nhiễm. Ngoài ra, con người còn đốn cây, phá rừng và hủy hoại thảm thực vật, gây hại nghiêm trọng cho môi trường.
Hậu quả là vô số các chủng loại động thực vật, đang nhanh chóng biến mất khỏi trái đất với tốc độ chóng mặt. Các động vật lớn và con người mà có thể thích nghi với môi trường ô nhiễm, lại không thể ngăn được sự biến đổi trên thân thể họ. Chất độc thấm vào trong cơ thể có thể gây suy nhược hoặc các căn bệnh hiện đại.
Thiên nhiên rất khó thu nạp, phân hủy và hấp thụ các sản phẩm nhân tạo. Những thứ này bắt đầu tích tụ trong tự nhiên; và không ngừng gây hại không chỉ cho cơ thể người mà còn cho mọi thứ trong môi trường. Nhiều bệnh tật đã được phát hiện là do tác hại của ô nhiễm môi trường mang lại.
Chúng ta hãy dừng lại để suy ngẫm
Đã đến lúc nhân loại nên quay về với bản ngã tự nhiên, hòa hợp với môi trường sống của mình. Tuy nhiên, nếu xã hội vẫn không đoái hoài đến bản nguyên lương thiện của mình; thì sự tồn tại của nhân loại sẽ gặp nguy hiểm; và con đường “Phản bổn quy chân” sẽ ngày càng hẹp hơn. Không tin vào Thần Phật, không hiểu luật nhân quả, không biết sợ khi làm điều sai trái cũng là nguyên nhân đẩy con người nhanh chóng đến chỗ diệt vong.
Tôn trọng quy luật tự nhiên, hòa hợp với Đạo, tu dưỡng bản thân và tin vào Thần Phật, Nhân quả; là con đường duy nhất, để con người vượt qua thiên tai, dịch bệnh. Trở về với tính bản tính thiện lương là bồi bổ cả tâm lẫn thân để có được hạnh phúc và bình an lâu dài.
Xem thêm: