Người dân thôn Bản Loòng, xã Đường Hồng (Tuyên Quang) hằng ngày bị cô lập bởi dòng suối dữ. Họ khẩn thiết mong có cây cầu kiên cố để học sinh đến trường an toàn, người bệnh được cứu kịp thời và cuộc sống bớt nhọc nhằn.

Cuộc sống bị chia cắt giữa suối dữ vùng cao

Thôn Bản Loòng nằm sâu trong xã Đường Hồng, huyện Bắc Mê, tỉnh Tuyên Quang – nơi thiên nhiên hùng vĩ nhưng cũng đầy khắc nghiệt. Giữa bản là con suối lớn, mùa khô hiền hòa, mùa mưa lại trở thành dòng nước dữ cuồn cuộn, chia đôi làng bản.

Hiện người dân chỉ có một “cầu tạm” làm bằng vài tấm bê tông đặt trên hai ống cống thoát nước. Khi mưa lớn, nước dâng ngập, phương tiện không thể qua lại, buộc họ phải đi vòng qua rừng hàng giờ đồng hồ.

Ông Tráng Văn Cường (50 tuổi) chia sẻ: “Có hôm nước lên đột ngột, cả bản phải dừng hết công việc, chờ nước rút. Trẻ con đi học thì người lớn đứng đợi cho đến khi sang hết mới dám quay về.”

Nỗi khổ của người dân và khát vọng có cây cầu kiên cố

Thôn Bản Loòng có 112 hộ dân với hơn 530 nhân khẩu, chủ yếu là người Dao và người Tày. Nhiều năm qua, họ sống trong cảnh thiếu điện, thiếu sóng điện thoại, thiếu đường bê tông và đặc biệt là thiếu một cây cầu an toàn.

Cách đây hơn mười năm, đã từng có hai trường hợp đau ruột thừa nhưng không thể ra viện do mưa lũ khiến suối dâng cao, làm chậm trễ việc cấp cứu. Những ký ức buồn ấy khiến ai cũng mong mỏi có một cây cầu vững chãi để không còn cảnh bị cô lập.

Mỗi mùa mưa, học sinh phải nghỉ học hàng tuần, giáo viên bị mắc kẹt, hàng hóa đình trệ. Với địa hình hiểm trở, 26 trong 28 thôn của xã Đường Hồng được xếp vào diện đặc biệt khó khăn, tỷ lệ hộ nghèo và cận nghèo chiếm hơn 56%.

Ông Đỗ Việt Dũng – Chủ tịch UBND xã Đường Hồng – nhấn mạnh: “Cây cầu Bản Loòng nếu được xây dựng sẽ mở ra con đường mới cho phát triển kinh tế, giáo dục và đời sống người dân vùng cao.”

Những tấm bê tông chắp vá là lối đi duy nhất giúp bà con Bản Loòng qua suối mùa nước cạn. (Ảnh: Dân Trí)

Cây cầu của niềm tin và lòng nhân ái

Với người dân nơi đây, cây cầu không chỉ là công trình bê tông, mà là “nhịp cầu ước mơ” – nối con người với tri thức, với y tế, với cuộc sống văn minh.

Chị Hoàng Thị Yến, giáo viên điểm trường Bản Loòng, chia sẻ: “Chúng tôi chỉ mong có cây cầu thật vững để học sinh không phải liều mình qua suối mỗi ngày. Khi có cầu, việc dạy học và sinh hoạt cũng bớt lo hơn rất nhiều.

Chính quyền địa phương và các tổ chức thiện nguyện đang kêu gọi sự chung tay góp sức để cây cầu sớm thành hiện thực. Ước tính, cây cầu dài khoảng 25–30m, đủ cho xe máy và xe tải nhỏ lưu thông, giúp người dân an toàn khi qua suối.

Mỗi tấm lòng đóng góp sẽ góp phần biến giấc mơ ấy thành hiện thực – để trẻ em Bản Loòng đến trường không còn nỗi sợ dòng nước dữ, để những người cha, người mẹ yên tâm làm nương, để bản làng vùng cao không còn bị chia cắt mỗi mùa mưa lũ.

Nguồn: Dân Trí