Nghi lễ cha đưa mẹ đón – tưởng chừng chỉ là hình thức – thực chất là biểu tượng cho một hành trình: hành trình trưởng thành của người con gái, nhưng không đơn độc, mà luôn có những bàn tay đồng hành.
- Hôn nhân truyền thống dưới góc nhìn cộng đồng việt
- 3 yếu tố căn bản giúp gia đình hạnh phúc
- Hạnh phúc gia đình – giá trị bền vững
Giữa những tiếng cười nói rộn ràng ngày cưới, có một khoảnh khắc lặng đến nao lòng:
Cha nắm tay con gái, bước qua cổng nhà.
Mẹ chồng đứng bên hiên, bưng trầu rượu đón dâu.
Không lời tiễn biệt. Không lời chào đón rộn ràng.
Chỉ có ánh mắt – của sự tin tưởng, yêu thương và lặng lẽ trao truyền.
Tóm tắt nội dung
Cha đưa – Gửi gắm hành trình lễ nghĩa
Trong mỗi gia đình Việt, người cha thường là người giữ khuôn phép, mẹ là người dưỡng nếp sống hiền hòa.
Từ những điều rất nhỏ – cách ăn nói, đi đứng, cư xử – con gái lớn lên trong sự dạy dỗ song hành ấy.
Cha dạy về lễ nghĩa. Mẹ nuôi bằng đức hạnh.
Thế nên khi cha dắt tay con gái qua ngưỡng cửa, đó không chỉ là một cuộc tiễn đưa, mà là khoảnh khắc chuyển giao những điều tốt đẹp nhất mà một mái nhà có thể trao tặng.
Cha không nói lời nào, nhưng ánh mắt ông chứa cả một đời nuôi nấng, dạy dỗ, tin tưởng:
“Con không đi một mình. Con mang theo những gì quý giá nhất từ nơi con lớn lên.”

Mẹ đón – Đón nhận người gìn giữ phúc khí
Mẹ chồng đón dâu không chỉ để hoàn tất một nghi lễ.
Khoảnh khắc bà bưng trầu, mời rượu – ấy là khi một người phụ nữ trẻ được mời bước vào vai trò gìn giữ nếp nhà và tiếp nối phúc khí cho gia đình chồng.
Nếu người cha là người trao truyền lễ nghĩa, thì người mẹ chồng chính là người trao lại vị trí gìn giữ nền nếp, truyền tiếp tinh thần gia đình cho thế hệ kế tiếp.
Bà đón dâu – không phải để sở hữu, mà để tin tưởng rằng:
“Người con gái này sẽ cùng chúng ta tiếp tục những giá trị tốt đẹp, giữ gìn không chỉ mái ấm, mà cả đạo lý và khí chất của một gia đình.”
Ánh nhìn của mẹ chồng khi đón dâu – nếu để tâm – không chỉ là chào đón, mà còn là trao quyền tin tưởng, một sự tiếp nối mềm mại giữa hai người phụ nữ, hai thế hệ, trong một gia đình đang bước vào giai đoạn mới.
Người con gái – Chiếc cầu giữa hai nếp nhà
Giữa “cha đưa” và “mẹ đón” là cô dâu – người con gái của hôm qua; người đồng hành của hôm nay.
Bạn không phải chiếc vật được trao tay giữa hai nhà.
Bạn là người mang theo lễ nghĩa và phúc đức – để hòa nhập, chứ không đánh mất.
Phía sau bạn là cha mẹ ruột – người dạy bạn sống tử tế.
Phía trước là gia đình mới – nơi bạn có thể lan tỏa những điều tốt đẹp đã học.
Và ở giữa là chính bạn – người kết nối hai nếp nhà bằng bản lĩnh, bằng tình yêu, và bằng hiểu biết.

(Ảnh:Người đưa tin)
Hôn nhân không cần hoàn hảo, chỉ cần đồng hành
Bạn có thể chưa biết nấu ăn thật ngon, cư xử thật khéo, hay gắn kết gia đình thật giỏi.
Nhưng nghi lễ cha đưa mẹ đón nhắc bạn rằng:
Đừng sợ phải gồng gánh một mình. Hạnh phúc là chuyện của hai người, và gia đình là hành trình của nhiều thế hệ cùng dựng xây.
Khi bạn mang theo gốc gác vững vàng và tinh thần học hỏi; bạn sẽ thấy: làm dâu không đồng nghĩa với hy sinh, mà là một lựa chọn trưởng thành – để yêu thương sâu sắc hơn, sống trọn vẹn hơn.
Gửi những cô dâu thời hiện đại
Bạn không cần trở thành “nàng dâu lý tưởng” hay “người phụ nữ giỏi quán xuyến”.
Bạn chỉ cần bước vào hôn nhân với trái tim tử tế, lòng tự trọng, và một niềm tin rằng – bạn không đơn độc.
Khoảnh khắc cha đưa mẹ đón không phải là lúc chia tay một mái nhà; mà là lúc hai nếp nhà chạm vào nhau bằng sự yêu thương thầm lặng.
Hôn nhân là chuyện trăm năm – không phải vì nó kéo dài, mà vì nó xứng đáng để giữ gìn.
Và nếu khởi đầu bằng sự đồng hành – từ cha mẹ, từ người bạn đời, từ chính bạn – thì hành trình ấy sẽ không còn đáng sợ. Nó sẽ là con đường mà bạn vừa đi, vừa lớn lên, vừa được yêu thương đúng nghĩa.