Với 11 siêu tàu sân bay; Hải quân Mỹ sở hữu một dàn vũ khí “công thủ toàn diện”; giúp họ duy trì ưu thế vượt trội trên các đại dương. Sức mạnh này không chỉ đến từ các máy bay chiến đấu tối tân; mà còn từ một hệ thống phòng thủ đa tầng.
- Bí quyết sống sót suốt nhiều ngày lạc trong rừng của cụ ông 78 tuổi
- Con cãi lời cha mẹ phải làm sao
- Quên xả toilet giúp phát hiện hội chứng Alport
Vũ khí “tàng hình” trên không và mạng lưới hỗ trợ then chốt
Trung tâm sức mạnh của mỗi tàu sân bay Mỹ là phi đội không quân. Trong đó, F-35 Lightning II đóng vai trò mũi nhọn tấn công nhờ công nghệ tàng hình tiên tiến; cho phép nó “vô hình” trước radar của đối phương. Bên cạnh đó, F/A-18 Super Hornet là “xương sống” của phi đội; đảm nhiệm nhiều nhiệm vụ khác nhau, từ không chiến, tấn công mặt đất cho đến yểm trợ hỏa lực.
Để tối ưu hóa năng lực tác chiến; phi đội còn được hỗ trợ bởi các máy bay chuyên dụng khác. E-2D Hawkeye đảm nhận vai trò trinh sát tầm xa; cung cấp dữ liệu quan trọng cho toàn bộ nhóm tác chiến. EA-18G Growler là “chiến binh” tác chiến điện tử; chuyên vô hiệu hóa radar và hệ thống thông tin liên lạc của đối phương; mở đường cho các cuộc tấn công. Trong tương lai, máy bay tiếp dầu không người lái MQ-25 Stingray sẽ được bổ sung, giúp mở rộng đáng kể tầm hoạt động của phi đội; tăng cường khả năng tấn công tầm xa.
Hệ thống phòng thủ đa lớp và sự phối hợp bí mật
Tàu sân bay Mỹ không chỉ mạnh về tấn công; mà còn được bảo vệ bởi một hệ thống phòng thủ đa tầng. Ở tầm gần, hệ thống Phalanx CIWS với súng máy tốc độ cao tạo ra một “bức tường thép”; chặn đứng tên lửa đối phương. Ở tầm xa; các tàu hộ tống như khu trục hạm lớp Arleigh Burke trang bị các tên lửa phòng không SM-2, SM-3, và SM-6; mở rộng lá chắn phòng thủ cho toàn bộ nhóm tác chiến.
Thêm vào đó; các tàu sân bay lớp Ford còn được trang bị hệ thống radar tối tân AN/SPY-3 và AN/SPY-4; biến chúng thành “bộ não” điều hành; có khả năng theo dõi hàng trăm mục tiêu và dẫn đường cho tên lửa đánh chặn. Dưới mặt nước, các tàu ngầm tấn công hạt nhân lớp Virginia cung cấp một lớp bảo vệ ngầm; vừa có thể tấn công mục tiêu trên đất liền, vừa truy lùng tàu ngầm đối phương.
Điểm mấu chốt tạo nên ưu thế của tàu sân bay Mỹ; chính là sự liên kết và phối hợp nhịp nhàng giữa tất cả các thành phần. Dữ liệu từ radar của tàu khu trục có thể dẫn đường cho vũ khí tên lửa phóng từ máy bay chiến đấu; thông tin từ máy bay trinh sát E-2D Hawkeye tối ưu hóa phòng thủ; trong khi các tàu ngầm và cảm biến khác bổ sung chiều sâu chiến lược. Chính sự “liên thông” này đã biến tàu sân bay thành một “pháo đài nổi” thực sự; có khả năng vừa tấn công vừa phòng thủ hiệu quả trước nhiều mối đe dọa cùng lúc.
Theo: Dân Trí