Nhiều bậc phụ huynh luôn trăn trở với câu hỏi: Trong xã hội ngày nay, làm thế nào mới có thể giáo dục con cái được tốt? Câu chuyện dạy con tín ngưỡng Thần của chị Nguyễn Thị Bích Hợp (55 tuổi, Bắc Giang) dưới đây rất đáng để suy ngẫm.
Nỗi niềm của người mẹ
Cũng như nhiều phụ huynh khác, tôi luôn tìm kiếm phương pháp giáo dục con mình cho phù hợp bối cảnh của xã hội hiện đại. Mặc dù làm ngành giáo dục hơn 30 năm, đã thực hành nhiều phương pháp nhưng các con tôi vẫn cứ trượt dài trong vòng xoáy danh lợi, truy cầu hưởng thụ vật chất và lối sống ích kỷ. Cuộc sống đó khiến các cháu gặp áp lực và mệt mỏi triền miên.
Sau một thời gian tìm hiểu về Phật pháp, tôi nhận ra nếu con người thực sự tín ngưỡng Thần, tin rằng thiện ác hữu báo, tin rằng trên đầu ba thước có thần linh, con người sẽ có ước thúc tự trong tâm để kiểm soát mọi suy nghĩ và hành vi của mình. Tôi bắt đầu thay đổi phương pháp dạy con.
Sau khi tốt nghiệp đại học, con trai tôi trở thành viên chức nhà nước, một vị trí mà nhiều người mơ ước. Hàng tháng cháu nhận được một khoản tiền ngoài lương gấp 4 lần. Tôi giật mình. “Những đồng tiền không phải do công sức của mình làm ra là những đồng tiền không chính đáng. Là những đồng tiền tạo nghiệp. Nếu nhận thì con sẽ phải mất đức đó”.
Thời gian qua đi, cháu được trải nghiệm những lời mẹ nói: Điện thoại mua vài chục triệu cũng mất. Mua tiếp thì lại rơi vỡ. Đi đường ngã xe liên tục phải sửa, thậm chí có lần còn bị gẫy xương quai xanh.
Con trai tôi thức tỉnh
Được khoảng hơn 3 năm, cháu nói với tôi: “Con thấy mẹ nói đúng, chắc là chúng con đang tạo nghiệp. Cơ quan con ai cũng phải gánh một nạn gì đó. Có người còn rất trẻ đã tiểu đường, huyết áp. Người thì con cái mắc bệnh nặng, tiêu tốn rất nhiều tiền cũng không chữa được đã chết. Người thì vợ bị ung thư… Con thấy việc này chẳng bền, con quyết định sẽ nghỉ việc”.
Sau đó, cháu xin vào làm tại một ngân hàng thương mại. Cháu tâm sự với tôi: “Các anh chị vào làm tại ngân hàng này sau khi hết thời gian thử việc đều phải đi tiền cho sếp vài chục triệu thì mới được tạo điều kiện. Vậy con có nên đi tiền như các anh chị không?”.
Thấy cháu băn khoăn, tôi nói: “Con cần khẳng định khả năng làm việc của mình. Hãy cố gắng làm tốt nhất có thể. Còn mọi việc cứ để thuận theo tự nhiên. Cháu vâng lời mẹ và cuối cùng vẫn được kí hợp đồng chính thức mà không mất một đồng nào.
Sau chuyện này, cháu đã thật sự thay đổi. Làm việc hết mình không đòi hỏi, không nhận phong bì của khách hàng sau mỗi bộ hồ sơ vay vốn. Bất kể có thiệt thòi thế nào cũng vẫn vui vẻ. Cháu có niềm tin rằng làm việc thật tốt sẽ được đền bù xứng đáng. Rằng gieo nhân nào sẽ gặt quả đấy, rằng mọi việc đều đã có an bài tốt nhất…
Hiện tại, cháu đang làm việc tại một ngân hàng uy tín. Việc trúng tuyển vào ngân hàng này của cháu cũng vẫn theo cách như vậy: thuận theo tự nhiên.
Con dâu tham vọng gặp mẹ chồng hiểu chuyện
Về cuộc sống riêng tư, cháu yêu một cô gái nhưng mãi không thể tiến xa hơn được. Tâm sự với tôi, cháu bảo: “Bạn gái con tốt lắm nhưng có một nhược điểm là rất tham vọng. Cứ muốn con phải phấn đấu, phải làm thêm kiếm thật nhiều tiền sau này có con cái mới không vất vả. Nhiều lần chúng con cãi nhau nảy lửa vì quan điểm hai đứa khác nhau…”.
Tôi đã gặp riêng cô gái của cháu và nói: “Làm con dâu bác cháu chỉ cần hành xử theo 3 chữ Chân – Thiện- Nhẫn là đủ. Hãy sống chân thành, thiện lương luôn nghĩ cho người khác và nhẫn nại trước những mâu thuẫn gian khó thì cháu sẽ có được những gì đáng được”. Cô gái của con tôi đã rất vui vẻ.
Khi về chung nhà, tôi hỏi con dâu rằng: “Con có tin trên đời này có Thần, Phật không? Cháu kể: “Anh từng nói với con anh rất mừng khi mẹ tu luyện. Mẹ vui vẻ và coi mọi thứ thật nhẹ khiến không khí gia đình không còn căng thẳng, mệt mỏi như trước. Thậm chí có lần mất nhiều tiền mà mẹ vẫn coi như không vì mẹ bảo mất cái này sẽ được cái khác. Anh ấy ủng hộ mẹ lắm! Cả con và anh đều tin có nhân quả báo ứng mẹ ạ”.
Tôi đã nói với cháu, nếu con người sống thiện lành, luôn nghĩ cho người khác thì sẽ vui vẻ, an yên trong lòng. Ngược lại, nếu cứ tranh đấu, truy cầu ngược xuôi, kết quả không như ý thì lại buồn rầu và mâu thuẫn gia đình, bệnh tật cũng từ đó mà ra.
Cuộc đời con người đều đã có an bài sẵn rồi, có dùng cách gì cũng không thay đổi được. Làm việc xấu ác để mong cải biến đường đời thì cũng chỉ được chút ít. Nhưng lại tạo ra rất nhiều tội nghiệp. Chỉ cần làm thật tốt công việc với tất cả khả năng của mình thì sẽ có được những gì đáng được.
Tín ngưỡng Thần, con dâu tôi thay đổi
Thời gian trôi qua, cứ khi nào con dâu tôi than phiền một vấn đề gì không như ý. Chẳng hạn như mâu thuẫn với đồng nghiệp, thiệt thòi về lợi ích, tôi lại khéo léo dùng những câu chuyện về những người sống có tín ngưỡng, buông bỏ danh lợi được phúc báo kể cho các con nghe trong những bữa ăn.
Dần dần các con tôi cũng đã có những chuyển biến rồi thay đổi hẳn. Cháu kể: “con không tin được rằng bây giờ con lại có thể coi nhẹ được danh lợi, coi nhẹ mọi thứ như thế này. Chính mẹ ruột của con cũng nói rằng con như biến thành một người khác vậy. Không còn truy cầu, không còn tranh giành lợi ích và tìm mọi cách để kiếm tiền nữa.”
Ở cơ quan, cháu sẵn lòng giúp đỡ mọi người, nhường lợi ích cho người khác. Cháu làm việc với trách nhiệm cao mà không đòi hỏi. Trước đây thấy chồng không nhận phong bì của khách hàng, cháu thể hiện sự khó chịu ra mặt. Bây giờ thấy công việc của chồng thuận lợi, ai cũng quý mến, cháu thật sự tin tưởng việc làm của chồng là hợp đạo lí.
Một khách hàng là chủ tịch một chuỗi trường Mầm non có việc đến cơ quan nơi cháu làm việc. Chị đã rất ấn tượng với cháu và quyết định mời về làm quản lí cho chị. Lãnh đạo cũ dù rất tiếc nhưng vẫn giúp cháu chuyển đi để có cơ hội được phát triển hơn.
Sống thiện lành, Trời dành phúc cho
Trong lúc chuyển giao giữa cơ quan cũ và mới, cháu nhận được sự quan tâm của lãnh đạo hai bên. Cả hai cơ quan đều muốn trả tiền lương và đóng bảo hiểm cho cháu. Tất nhiên, cháu chỉ nhận một suất bên cơ quan cũ. Điều này khiến chị lãnh đạo cơ quan mới cảm động rơi nước mắt.
Bạn bè đồng nghiệp của cháu biết chuyện cứ mãi xuýt xoa. “Sướng nhất em, được lãnh đạo cả hai bên đều chiều chuộng. Thật là hiếm có!”. Cháu vừa cười sung sướng vừa kể với tôi. “Đúng là muốn được thì phải mất, con thấy lòng thanh thản lạ thường mẹ ạ”. Con dâu còn kể với tôi rằng vợ chồng cháu giờ đây đã thật sự có tín ngưỡng Thần Phật.
Ngày nay, nhiều người vì để đạt được những truy cầu, dục vọng mà không từ một thủ đoạn nào. Họ đấu đá, tranh giành lợi ích cá nhân cuộc sống áp lực nặng nề và mệt mỏi triền miên.
Các con của tôi cũng không nằm ngoài guồng quay ấy. Nhưng hiện giờ chúng đã thay đổi. Các cháu trở nên vui vẻ hơn. Sự cau có, gắt gỏng đã thay bằng tiếng cười đùa rộn ràng tràn ngập trong gia đình. Quả đúng là khi con người có tín ngưỡng Thần thì sẽ có sự ước thúc bản thân. Con người không phạm điều xấu và vì thế mà thân tâm đều được an yên, hạnh phúc…