Người xưa “hễ chửa là đẻ”, thuận theo tự nhiên mà hành xử. Họ không dùng biện pháp tránh thai. Đặc biệt, phá thai là trái với tự nhiên; hơn nữa nó còn cổ xuý con người vi phạm một chuỗi những điều răn khác mà Thiên lý đã đặt định cho nhân loại.
- Vợ chồng là duyên phận, đừng chìm mãi trong khổ đau
- Vì sao người xưa nói hôn nhân đời người là do Trời định?
- Nghiên cứu luân hồi: Câu chuyện hôn nhân
Tóm tắt nội dung
Quan hệ nam nữ trước hôn nhân là không được phép
Kinh Thánh của người phương Tây giảng, thời đính hôn là thời thuận lợi để hai người nam nữ tìm hiểu chính mình và người bạn tương lai, thì họ phải biết giữ gìn nhau trong sự kính trọng và ý hướng xây dựng cho nhau. Những cử chỉ sỗ sàng, những thử nghiệm tình ái trong thời kỳ này là lỗi giới răn 6, có tội.
Ở phương Đông cổ đại, rất nhiều tỉnh thành, làng mạc rất nghiêm khắc trong vấn đề này. Người phụ nữ có hài nhi trong bụng sẽ không được phép bái gia tiên để cử hành hôn lễ; cuộc đời họ từ đó vĩnh viễn không còn trong sạch nữa. Thậm chí một số nơi, phụ nữ mang thai trước hôn nhân còn bị tròng vào lồng heo và dìm chết.
Tất nhiên chúng tôi không cổ xuý những hình phạt hà khắc và lấy đi sinh mệnh người khác ấy; mà chỉ muốn nói rõ một vấn đề, rằng quan hệ nam nữ trước hôn nhân là vi phạm chuẩn mực đạo đức truyền thống của cả Đông và Tây, là trái với Thiên lý.
Sex chỉ là quà tặng khi người ta thực hiện trách nhiệm duy trì nòi giống
“Thiên Chúa tạo dựng con người có nam có nữ và giao phó cho họ trách nhiệm ‘sinh sôi nảy nở cho nhiều, cho đầy mặt đất và thống trị mặt đất.’ Và để thưởng công và giúp họ chu toàn ơn gọi hôn nhân và nhiệm vụ quan trọng này một cách tốt đẹp, Thiên Chúa đã ban cho người nam và người nữ quà tặng giới tính (sexuality).“ ( x. St 1:28)
‘Sex’ chỉ là quà tặng khi người ta thực hiện trách nhiệm duy trì nòi giống; chứ không phải ‘bản năng giới tính’ hay ‘nhu cầu thiết yếu để sinh tồn’; càng không phải thứ mà người ta sống trên đời này để hưởng thụ.
Người xưa thuận theo tự nhiên và không cần dùng các biện pháp tránh thai
Người xưa sinh đẻ nhiều hơn người hiện đại; dù họ muốn có nhiều con cái hay không thì cũng ‘hễ chửa là đẻ’. Khi không muốn sinh đẻ nữa, họ ngừng thực hiện các hành vi giới tính. Điều đó khéo thay hợp với điều răn trong Kinh Thánh, và đạo lý ‘thuận theo tự nhiên’ mà Đạo gia ở phương Đông tuyên giảng.
Đạo gia giảng: “Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo tự nhiên.” Đồng thời cũng giảng: “Thuận Thiên giả tồn, nghịch Thiên giả vong” (thuận Trời thì sống, nghịch Trời thì chết). Thuận theo tự nhiên là điều kiện để con người có thể sống bình yên ở giữa đất trời. Trái với tự nhiên là tự mình tìm đến chỗ diệt vong.
Người xưa ngừng thực hiện các hành vi giới tính từ rất sớm không phải vì họ không đủ tinh lực; mà vì họ tôn trọng các chuẩn tắc đạo đức và muốn gìn giữ sức khoẻ, thân thể cho người bạn đời của mình.
Một số quan niệm mới mẻ trong hôn nhân của con người hiện đại
Ngày nay, một số quan niệm cho rằng duy trì khả năng thực hiện các hành vi giới tính là cách tốt nhất để gìn giữ hạnh phúc gia đình. Điều đó khác quá xa với cái hạnh phúc thuần khiết mà con người tìm được trong văn hoá truyền thống. Hậu quả mà nó mang đến không hề nhỏ.
Không muốn sinh con đẻ cái nhưng người ta vẫn muốn hưởng thụ xúc cảm từ dục vọng xác thịt. Người ta nghĩ ra những biện pháp tránh thai và nạo phá thai. Những hành động trái với tự nhiên ấy vô tình lại được luật pháp nhiều nước hợp thức hoá; khiến con người không nhận ra chuẩn tắc đạo đức của nhân loại đang ngày một bị đẩy lùi. Quan hệ trước hôn nhân, tránh thai, nạo phá thai xảy ra hàng ngày, thậm chí hàng giờ. Ngoài ra nó còn khiến xã hội xuất sinh nhiều vấn nạn khác như ngoại tình, phụ tình, án mạng do hận tình…
Nếu “tình dục” là phương cách mang lại hạnh phúc cho con người, thử hỏi niềm hạnh phúc ấy có thể kéo dài trăm năm không khi sinh lí của con người là có hạn. Khi người vợ hoặc người chồng bị mất khả năng sinh lí trước, họ làm cách nào giữ được người bạn đời của mình đây? Chẳng phải khi ấy mâu thuẫn sẽ xảy ra; ngoại tình, li hôn ở tuổi ngũ, lục tuần liệu còn vì nguyên nhân nào khác?
Đâu mới là Thiên lý?
Món quà mà Thiên Chúa dành cho tình yêu đôi lứa là sự an bài nhân duyên tốt đẹp; là sự phối hiệp hôn nhân; là những lời răn trong Kinh Thánh để mỗi người tự gìn giữ sự thuần khiết của tâm hồn. Khi tâm hồn cả 2 cùng thuần khiết, họ sẽ dễ dàng tìm được sự đồng điệu và hoà hợp, từ đó hạnh phúc dài lâu; cuộc đời nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa. Cái hạnh phúc ấy không đến từ ‘sex’.
Phật gia cũng giảng “vạn ác dâm vi thủ”, trong vạn tội ác, dâm dục là tội nặng nhất. Vì dục vọng mà con người đánh mất các chuẩn tắc đạo đức và phạm thêm nhiều tội ác khác; thậm chí sát sinh, một hài nhi chưa sinh ra đời đã bị chôn vùi vào lòng đất… Điều ấy chẳng đáng sợ sao?
Có một thực tế rằng tuổi thọ người xưa cao hơn và hạnh phúc hôn nhân của họ bền vững hơn thế hệ chúng ta rất nhiều. Các loại bệnh lạ, bệnh khó chữa cũng không nhiều như hiện nay. Khoa học lí giải rằng vì người xưa sống lành mạnh, và môi trường ngày xưa ít ô nhiễm… Nhưng sống lành mạnh là gì? Chẳng phải là không hưởng thụ quá nhiều khoái lạc hay sao?
Biện pháp tránh thai góp phần làm huỷ hoại môi trường
Môi trường hiện nay ô nhiễm là vì sao? Không phải do sự truy cầu quá mức các sản phẩm và cách thức phi tự nhiên do khoa học sáng tạo ra hay sao? Chỉ một ví dụ đơn giản nhất thôi, một chiếc bao cao su cần bao nhiêu năm để phân huỷ trong lòng đất; đó là chưa kể những thứ đồ chơi giới tính và pin để chúng hoạt động? Lẽ nào không phải chúng ta đang tự mình góp sóng thành bão hay sao?
Những gì mà chúng ta đang phải gánh chịu hiện nay không phải thiên tai, mà chính là nhân hoạ. Đã đến lúc chúng ta cần nhìn lại và xoá bỏ những quan niệm sai lầm về hành vi giới tính để tìm lại niềm hạnh phúc thuần khiết và môi trường sống sạch đẹp như con người ngày xưa.
Theo Nguyện Ước