Tóm tắt nội dung
Giữa mưa lớn và hàng chục điểm sạt lở ở huyện Sơn Tây (Quảng Ngãi), nhiều giáo viên vùng cao vẫn kiên trì băng rừng, vượt núi, đi bộ hàng chục km để đến trường kịp giờ dạy học và chăm sóc học sinh bán trú.
- Dự báo thời tiết ngày 31/10/2025: Miền Bắc chuyển lạnh, miền Trung mưa lớn kéo dài
- Chiến dịch Venezuela đánh chặn máy bay buôn ma túy lan rộng khắp Caribe
- Huế Đà Nẵng còn ngập diện rộng 1-2 ngày tới
Hành trình vượt núi đến lớp giữa mưa lũ
Tại Trường Phổ thông Dân tộc Bán trú Tiểu học & THCS Sơn Liên (xã Sơn Tây Thượng, huyện Sơn Tây, tỉnh Quảng Ngãi), cô giáo Nguyễn Thị Thạch Thảo cùng đồng nghiệp vừa trải qua hành trình đầy gian nan để đến trường.
Nhà cô Thảo ở xã Sơn Hà, cách điểm trường khoảng 40 km. Sau những ngày mưa lớn kéo dài cuối tháng 10, nhiều tuyến đường dẫn đến xã Sơn Tây Thượng bị sạt lở nghiêm trọng, có nơi đất đá vùi lấp toàn bộ mặt đường. Đặc biệt, đoạn đường dài 10 km từ trung tâm xã đến trường có tới 25 điểm sạt lở, trong khi toàn xã ghi nhận 47 điểm chia cắt giao thông.
Không còn phương tiện di chuyển, các thầy cô phải đi bộ hơn 3–4 giờ, băng qua rừng, lội suối và vượt qua các điểm sạt lở mới có thể đến trường. “Đường sạt lở, đi bộ vừa mệt vừa nguy hiểm, nhưng là giáo viên vùng cao, chúng tôi phải cố gắng để học sinh không bị bỏ lỡ buổi học nào”, cô Thảo chia sẻ.

Gian nan nhưng không lùi bước
Dù hiểm trở, các giáo viên vẫn chọn ở lại điểm trường để đảm bảo công tác giảng dạy và chăm sóc 127 học sinh bán trú. Trong khi đường xá bị chia cắt, việc có giáo viên trực tại trường giúp học sinh ổn định sinh hoạt, đảm bảo an toàn trong thời tiết khắc nghiệt.
Chính quyền xã Sơn Tây Thượng cho biết đã huy động lực lượng dân quân, xung kích cùng phương tiện cơ giới để khắc phục các điểm sạt lở. Một số tuyến đường nhỏ được mở tạm để đảm bảo lương thực và nhu yếu phẩm không bị gián đoạn.
Trước tình hình mưa lũ và sạt lở lan rộng, Sở Giáo dục & Đào tạo Quảng Ngãi đã gửi văn bản đến các địa phương, yêu cầu chủ động cho học sinh nghỉ học khi có nguy cơ mất an toàn. Tuy nhiên, việc triển khai còn nhiều khó khăn do địa bàn vùng cao rộng và phức tạp, nhiều điểm trường nằm cách xa trung tâm hàng chục km.
Bên cạnh nỗ lực của chính quyền, hành động thầm lặng của các thầy cô vùng cao cũng là minh chứng cho tinh thần cống hiến và trách nhiệm. Họ không chỉ là người dạy chữ, mà còn là chỗ dựa an toàn cho học sinh trong những ngày thiên tai hoành hành.
Cần quan tâm hơn đến cơ sở hạ tầng vùng cao
Từ câu chuyện của cô giáo Thạch Thảo và đồng nghiệp, một lần nữa cho thấy sự mong manh của hạ tầng giao thông miền núi khi đối mặt với thiên tai. Việc đầu tư xây dựng đường sá, kè chống sạt lở, cầu tạm và phương án cảnh báo mưa lũ là điều cấp thiết để bảo đảm an toàn cho người dân và giáo viên.
Song song đó, cần có chính sách hỗ trợ đặc thù cho giáo viên vùng cao: hỗ trợ nhà ở công vụ, phương tiện đi lại, chế độ phụ cấp, và các thiết bị học tập giúp duy trì việc dạy học trong điều kiện khắc nghiệt.
Tinh thần “vượt núi đến trường” của những người gieo chữ nơi vùng sâu vùng xa không chỉ đáng khâm phục mà còn là lời nhắc nhở về trách nhiệm chung của toàn xã hội trong việc nâng bước tri thức vùng khó.
Theo: Dân trí
 
		 
         
					 
					 
					 
					