Có một vị quốc vương rất thích săn bắn, quốc vương thường cùng với thừa tướng trong triều cải trang thành thường dân vào rừng đi săn. Vị thừa tướng này luôn luôn có câu nói cửa miệng: Tất cả đều là an bài tốt nhất.

Một hôm hai người cùng nhau đi săn, vị quốc vương bắn được một con báo hoa. Sau khi con báo hoa trúng tên bị thương sắp chết, vị quốc vương xuống ngựa định chạy đến thu chiến lợi phẩm của mình. Ngờ đâu, con báo hoa dùng chút sức lực cuối cùng của mình bật dậy vồ lấy quốc vương.

Vị quốc vương nhanh nhẹn né sang một bên nhưng vẫn bị báo hoa cắn vào đầu ngón tay mất một miếng. Quốc vương gọi thừa tướng đến dùng rượu rửa vết thương cho mình, ai ngờ, vị thừa tướng lại nói:

Đại vương hãy nghĩ thoáng đi một chút, tất cả đều là sự an bài tốt nhất.

Quốc vương thấy thừa tướng không những không giúp mình trị thương lại còn nói vậy nên nổi giận nói:

Nếu như quả nhân đem thừa tướng nhốt vào đại lao, đây cũng là an bài tốt nhất sao?

Vị thừa tướng cười nói: Nếu như là vậy, thần vẫn tin rằng đó là an bài tốt nhất.

Quốc vương nghe vậy lại càng giận hơn, cho người nhốt thừa tướng vào đại lao.

Một tháng sau, quốc vương dưỡng thương xong, một mình lại vào rừng săn bắn, quốc vương đến một nơi thâm sâu cùng cốc trong núi cao rừng già. Đột nhiên xuất hiện một đám người thổ dân, đám thổ dân nhanh chóng bắt lấy quốc vương đem về bộ lạc. Bộ lạc này có tập tục, vào mỗi ngày trăng tròn trong tháng thì đều xuống núi tìm lễ vật để tế nữ Thần của mình.

Khi đám thổ dân chuẩn bị đem quốc vương đi hỏa thiêu trên dàn tế, trong lúc quốc vương tuyệt vọng đợi chết thì họ phát hiện quốc vương bị thiếu mất nửa đốt ngón tay, đây là một lễ vật không hoàn mỹ, sẽ làm nữ thần họ phẫn nộ. Vậy là đám thổ dân thả quốc vương ra cho về nhà.

Quốc vương vui mừng trở về cung bày yến tiệc rồi mời thừa tướng uống rượu, trong lúc cao hứng, quốc vương nói: Thừa tướng nói quả là không sai chút nào, tất cả đều là an bài tốt nhất, nếu như hôm đó tay quả nhân không bị báo hoa cắn một miếng, e rằng mạng này của quả nhân đã không còn rồi.

Nói xong quốc vương nhìn thừa tướng rồi đột nhiên nghĩ ra: Nhưng mà, thừa tướng vô duyên vô cớ bị quả nhân đem nhốt vào ngục hơn 1 tháng, điều này giải thích sao đây?

Thừa tướng đáp: Nếu như thần không bị nhốt vào ngục, vậy chẳng phải thần sẽ cùng đại vương đi săn sao? Khi đám thổ dân phát hiện đại vương không thích hợp làm lễ vật, chẳng phải họ sẽ bắt thần thay thế sao?.

Quốc vương nghe đến đây, không nhịn được cười lớn mà nói: Quả không sai, tất cả đều là an bài tốt nhất.

Bài học:

Trên đời này không có điều ngoài ý muốn, không có chuyện gì xảy ra, không người nào ta gặp là ngẫu nhiên. Mỗi một khó khăn và chướng ngại, trên thực tế đều là lời chúc phúc âm thầm, đều là sự an bài tốt nhất của thiên thượng.