Giữa núi rừng Trùng Khánh (Cao Bằng), cô giáo vùng cao Nông Thị Kiều đã có 10 năm gắn bó với bảng đen, phấn trắng. Dù đường xa, thiếu thốn trăm bề, cô vẫn miệt mài gieo chữ, ươm mầm hy vọng cho trẻ em vùng đầu nguồn Tổ quốc.
- Tài xế xe 7 chỗ tử vong sau khi tông vào xe tải dừng trên cao tốc Bắc – Nam
- Dự báo thời tiết 9/11/2025: Bắc Bộ trở lạnh, Nam Bộ nắng kèm mưa dông cục bộ
- Bí quyết nấu phở bò thơm ngon đúng điệu
Tóm tắt nội dung
Hành trình gieo chữ giữa đại ngàn
Mười năm qua, cô giáo Nông Thị Kiều vẫn kiên định con đường gieo chữ nơi rừng núi Quảng Lâm, huyện Trùng Khánh, tỉnh Cao Bằng. Điểm trường cô công tác tại Nà Ó, thuộc Trường Tiểu học Nà Thằn – nằm cách trung tâm hơn 200 km, đường đi quanh co, có đoạn phải lội suối, vượt dốc đá, mất gần 8 tiếng mới tới nơi.
Những ngày đầu đến trường, cô Kiều choáng ngợp trước cảnh thiếu thốn: lớp học tạm bợ, bàn ghế xiêu vẹo, học sinh áo mỏng, chân trần lấm bùn. Dù gian nan, ánh mắt hồn nhiên của các em đã trở thành động lực để cô bám lớp; bám trường, gieo từng con chữ giữa núi rừng hoang sơ.
Những bước chân không mỏi trên hành trình giữ học trò
Không chỉ dạy học, cô Kiều còn là “người mẹ thứ hai” của học sinh vùng cao. Cô lặn lội đến từng bản vận động học sinh đến lớp, có khi vượt cả chục cây số đường núi để thuyết phục phụ huynh.
Một kỷ niệm khó quên là khi hai chị em học sinh nghỉ học vì hoàn cảnh nghèo khó. Cô không bỏ cuộc, tự mình tìm đến nhà; rồi kéo cả lớp đi cùng mang quà nhỏ, mì tôm động viên. Hình ảnh cô giáo cùng học trò lội suối đi vận động bạn học trở lại trường khiến cả bản xúc động. Ngày hai em quay lại lớp, nụ cười của các em là phần thưởng lớn nhất cho cô.

Với cô Kiều, “giáo viên vùng cao là người hạnh phúc trong gian khó”. Hạnh phúc không đến từ vật chất mà từ ánh mắt sáng lên của học sinh khi đọc được chữ đầu tiên; từ cái nắm tay cảm ơn của phụ huynh; hay bữa cơm đạm bạc mà bà con dân bản mời sau những buổi họp.
Để lớp học thêm sinh động, cô thường lồng ghép văn hóa dân tộc vào bài giảng. Mỗi tiết Lịch sử, Địa lý, cô khuyến khích học sinh mặc trang phục truyền thống; kể chuyện về quê hương, giúp các em tự hào về bản sắc dân tộc mình.
Lan tỏa tình yêu nghề và trách nhiệm xã hội
Ngoài giảng dạy, cô Kiều còn phối hợp với chính quyền xã; nhân viên y tế để tuyên truyền về bảo hiểm y tế, chăm sóc sức khỏe. Học sinh của cô trở thành “cầu nối nhỏ” mang thông điệp giáo dục và y tế đến từng hộ dân trong bản.
Mười năm không chỉ là quãng thời gian công tác mà là hành trình của tình yêu nghề; lòng nhân ái và sự kiên định. Với cô, phần thưởng quý giá nhất là nhìn thấy học trò trưởng thành; biết yêu thương, sống có trách nhiệm và dám mơ ước
Câu chuyện của cô giáo Nông Thị Kiều là hình ảnh tiêu biểu cho hàng nghìn giáo viên đang ngày đêm bám lớp nơi vùng sâu, vùng xa. Họ là những “ngọn đèn” thắp sáng tri thức; gieo mầm hi vọng nơi đầu nguồn Tổ quốc – nơi mà mỗi con chữ là một hạt giống của tương lai.
Theo: Báo Mới