Từ khi sinh ra biết con mình là Hà Văn Thuận (sinh năm 1983 ở xã Việt Vinh, huyện Bắc Quang, tỉnh Hà Giang) bị bệnh bại não bẩm sinh, người bố đã bỏ đi biệt tăm cho đến tận bây giờ.

Vào chiều nắng nóng khoảng 16h ngày 15/5, đến thăm ngôi nhà của anh Thuận nằm giữa cánh đồng lúa ở xã Việt Vinh. Nghe tiếng gọi của khách, mẹ của anh Thuận là bà Hà Thị Thượng (sinh năm 1965) từ dưới bếp nở nụ cười thân thiện chào mọi người.

Khi được hỏi về anh Thuận, bà Thượng đưa ánh mắt nhìn xa xăm kể: “Từ lúc sinh Thuận ra đã bị bại não, khi Thuận được 6 tuổi thì bố nó bảo bỏ lại Thuận cho mẹ già liệt sĩ rồi đi cùng ông ấy nhưng tôi không chịu, thế là ông ấy bỏ nhà đi và không có liên lạc gì cho đến tận bây giờ”.

Sau đó, bà Thượng lấy chồng mới và sinh được 4 người con, trong đó 3 người đã lập gia đình còn một con trai út đang học lớp 10.

Gia đình sống chủ yếu bằng nghề nông, mỗi ngày bà Thượng lên rừng tìm một số thứ xuống chợ bán kiếm thêm tiền tiêu hằng ngày, còn chồng sức khỏe yếu hơn thì đi chăn trâu.

Ngôi nhà nơi anh Thuận bị bệnh bại não ở.
Bên ngoài ngôi nhà được lợp bằng cọ nơi anh Thuận ở (ảnh Minh Đức).

Bà Thượng cho biết: “Thuận không tắm được nước lạnh vì rất hay ốm nên phải đun nước tắm. Mùa hè thì hai ngày tắm một lần còn mùa đông thì ba ngày. Ăn uống cũng không đút cơm được vì hay bị co giật.

Đến bữa tôi cho cơm vào đĩa, đói thì nó lăn ra ăn, nước thì tự uống trong ấm nhôm. Khi buồn đi vệ sinh thì nó khắc tự bò xuống cuối giường và thải trực tiếp xuống cái lỗ mà gia đình tự tạo ra”.

Sàn nhà nơi anh Thuận bị bệnh bại não ở.
Cái lỗ do gia đình tạo ra để anh Thuận bò người lại đó rồi đi vệ sinh (ảnh: Minh Đức).
Ấm nước anh Thuận bị bệnh bại não uống mỗi ngày.
Ấm nước đã bị anh Thuận cắn méo vòi (ảnh: Minh Đức).
sàn nhà 1
Sàn nhà ẩm thấp (ảnh: Minh Đức).

Khi thấy anh Thuận cười rồi ú ớ, người mẹ cũng cười theo rồi bảo: “Thuận thích nói chuyện lắm, ai nói hay hỏi gì cũng hiểu. Thuận nằm một chỗ nhưng trong nhà ai vào mượn thứ gì Thuận cũng biết”.

Thi thoảng em út cũng đưa anh ra bên ngoài dạo chơi nhưng vì anh không đứng dậy được cho nên chỉ có thể cõng anh trai ra chỗ gần nhà rồi lại đi vào. Cậu em trai mong sau này nhà mình có chiếc xe lăn để đưa anh ra ngoài đi dạo được nhiều hơn”.

người đàn ông
Gia đình mong có một chỗ ở thoáng mát, sạch sẽ hơn cho anh Thuận (ảnh: Minh Đức).

Khi được hỏi về nguyện vọng của gia đình, bà Thượng cũng mong có một chỗ ở sạch sẽ hơn cho con trai, nhưng vì hoàn cảnh gia đình khó khăn nên chưa thực hiện được nguyện vọng như vậy.

Mời quý độc giả xem video:

Thông tin bài viết được nhóm thiện nguyện Món Quà Nhỏ gửi về cho chúng tôi, mọi sự giúp đỡ xin liên hệ:

  • Phạm Thị Nga (số điện thoại: 0376076799 – TK Agribank: 8209215010903 ) – giáo viên trường tiểu học Nguyễn Trãi, thị trấn Việt Quang, huyện Bắc Quang, tỉnh Hà Giang.
  • Nhóm thiện nguyện Món Quà Nhỏ (ở huyện Bắc Quang, tỉnh Hà Giang – số điện thoại: 0981316096 – TK MB-Bank: 000001993 – Trương Đình Đức).
  • Liên hệ trực tiếp qua Facebook Món Quà Nhỏ.