Ba lần thi trượt đại học, gánh nợ gia đình và 10 năm làm phụ hồ không dập tắt ước mơ học Luật của Trần Ngọc Trung Em. 36 tuổi, anh bắt đầu sự nghiệp mới.
- Thành triệu phú sau 5 năm làm shipper
- Nhà có 3 thứ này càng ở càng nhiều phúc lộc
- Thời tiết lạnh và nguy cơ đột quỵ
Ba lần thi trượt, gánh khoản nợ lớn của gia đình, anh Trung Em dành 10 năm làm phụ hồ, công nhân trước khi bước vào giảng đường đại học ở tuổi 32.
Sáng tháng 12, Trần Ngọc Trung Em tắt ứng dụng gọi xe, thay bộ đồng phục lao động bằng chiếc áo sơ mi trắng để đến văn phòng luật sư. Tấm bằng cử nhân Luật kinh tế nhận hồi tháng 7 là “tấm vé” giúp anh rời khỏi công trường xây dựng, nơi đã gắn bó suốt một thập kỷ.
Ở tuổi 36, khi nhiều bạn bè đã ổn định gia đình và sự nghiệp, Trung Em mới bắt đầu con đường nghề nghiệp của mình. Với anh, đây không phải sự chậm trễ, mà là thành quả của sự kiên trì. “Tôi đi lên từ hai bàn tay trắng, làm đủ nghề chỉ để được một lần sống đời sinh viên”, anh nói.
Từ ba lần trượt đại học đến 10 năm mưu sinh nơi công trường
Hành trình học tập của Trung Em gián đoạn từ năm 2008, khi anh thi trượt Khoa Sư phạm Lịch sử, Đại học Cần Thơ. Một năm sau, anh tiếp tục trượt nguyện vọng vào ngành Luật của trường này, dù đỗ ngành Quan hệ công chúng tại Đại học Văn Lang. Mức học phí gần 9,4 triệu đồng mỗi năm vượt quá khả năng của gia đình đang gánh khoản nợ lớn.
Năm tiếp theo, vừa học vừa ôn thi lại, Trung Em vẫn không thể chạm tới cánh cửa ngành Luật Đại học Cần Thơ. Ước mơ đại học khép lại, chàng trai 20 tuổi rời quê An Giang lên TP HCM mưu sinh.
Giai đoạn 2011–2015, anh làm đủ nghề từ công nhân dây chuyền, bốc vác đến phụ hồ tại Đồng Nai, Bình Dương. Thu nhập 7–10 triệu đồng mỗi tháng chỉ đủ trang trải sinh hoạt và gửi về quê trả nợ. Điều khiến anh day dứt nhất không phải lao động nặng nhọc mà là cảm giác thua thiệt về tri thức, khi nhiều lần bị quát mắng vì “không có bằng cấp”.
Biến cố gia đình năm 2016, khi bố qua đời và mẹ lâm bệnh nặng, buộc anh và em trai làm việc nhiều hơn để lo thuốc thang. Ban ngày trộn hồ, ban đêm chạy xe ôm, anh vẫn âm thầm nuôi hy vọng một ngày được quay lại giảng đường.

Anh Trung Em tranh thủ thời gian rảnh đi làm thợ hồ để tăng thu nhập trong thời gian là sinh viên của Đại học Thủ Dầu Một từ năm 2020 đến 2024. (Ảnh: Chụp màn hình/VnExpress)
Trở lại giảng đường ở tuổi 32 và tấm bằng Luật đổi đời
Sau 10 năm làm đủ nghề, khi nợ nần được giải quyết và tích lũy khoảng 50 triệu đồng, Trung Em quyết định đi học lại. Năm 2020, ở tuổi 32, anh trúng tuyển ngành Luật, Đại học Thủ Dầu Một (Bình Dương cũ) theo hình thức xét tuyển học bạ.
Trở lại trường, anh đối mặt với nhiều rào cản: khoảng cách thế hệ, thiếu kỹ năng tin học và tiếng Anh. “Mình tiếp thu chậm thì phải học kỹ và học lâu hơn”, anh tự nhủ, dành hàng giờ luyện gõ văn bản và tập thuyết trình trước gương.
Để duy trì việc học, ban ngày anh đến lớp, chiều về công trường, tối ôn bài. Một chủ thầu cảm phục nghị lực của “sinh viên lớn tuổi” đã tạo điều kiện cho anh làm việc nhẹ hơn với thu nhập khoảng 5 triệu đồng mỗi tháng. Nhờ sự hỗ trợ của em trai, Trung Em không chỉ hoàn thành chương trình học mà còn đạt học bổng loại giỏi, tích cực tham gia hoạt động sinh viên.
Tháng 7/2024, anh tốt nghiệp loại Khá. Mang tấm bằng về quê đặt lên bàn thờ, anh nói với di ảnh người cha đã khuất rằng ước mơ “có cái nghề ổn định” cuối cùng đã thành hiện thực.
Câu chuyện của Trung Em cũng trở thành động lực cho em trai anh, sinh năm 1992, đăng ký học tại Trường Trung cấp Nông lâm Bình Dương sau nhiều năm đi làm. Tổng chi phí gần 300 triệu đồng cho 4 năm đại học – tương đương một căn nhà nhỏ ở quê – nhưng anh không hối tiếc.
Hiện nay, ngoài công việc tại văn phòng luật sư, Trung Em vẫn chạy xe ôm công nghệ để theo đuổi mục tiêu học chứng chỉ hành nghề luật sư và cao học. “Tôi học để có nghề nghiệp vững chắc và để sau này dạy con rằng không bao giờ được phép bỏ cuộc”, tân cử nhân Luật chia sẻ.
Theo: VnExpress