Ở độ tuổi 80, các cụ ông cụ bà thường nghỉ ngơi, con cháu phụng dưỡng. Nhưng có một cụ bà vẫn hàng ngày cần mẫn hái rau ra chợ bán; không phải vì kiếm tiền cho bản thân, mà để làm từ thiện, giúp đỡ những người nghèo, người khó khăn.
Cụ tên là Nguyễn Thị Bê, sống tại ấp Bình Trung (xã Bình Phước Xuân, huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang). Mọi người hay gọi cụ là bà Năm.
Tóm tắt nội dung
Việc làm từ thiện của cụ Năm
Đều đặn mỗi ngày cụ Năm đi hái rau vào 4 giờ chiều hôm trước để sáng hôm sau mang ra chợ bán. Tuy đã 80 tuổi nhưng cụ vẫn hăng hái làm việc, đôi tay thoăn thoắt.
Cụ hái rau muống, rau trai, rồi đọt nhãn lồng. Đặc biệt, cụ đi xin cây chuối con, đốn lấy thân cây. Sau đó về nhà, cụ tẩn mẩn bào rau muống và thân cây chuối thành sợi – thứ nguyên liệu để làm gỏi rau muống, gỏi chuối bào; mà cụ vẫn bán hồi còn trẻ, mưu sinh nuôi đàn con. Giờ đây cũng những thứ ấy lại giúp cụ làm việc thiện.
Cụ chia sẻ với Tuổi trẻ: “Mình chịu khó cực chút thì thêm được chút tiền tặng bà con”.
Cứ như thế mỗi ngày suốt 10 năm nay, khoảng 5h sáng cụ đạp xe chở rau ra chợ bán. Cụ còn mua thêm rau của tiểu thương để bán lại, được đồng nào hay đồng nấy. Có những vị khách biết việc làm của cụ thì mua rau trả dư tiền, cũng mong góp của chung tay.
Tiền bán rau được cụ nâng niu, đó là những đồng tiền từ mồ hôi công sức giúp ích cho đời. Cụ cười hạnh phúc, tận tay vuốt phẳng phiu từng tờ tiền lẻ, 2.000 đồng, 5.000 đồng, 20.000 đồng. Cụ nói bằng giọng rất vui: “Hôm nay lời được 60.000 đồng, lóng rày dì bán cũng được trên trăm nghìn đồng, để dì mua gạo tặng cho chị Thái”.
Vì sao cụ Năm làm từ thiện từ những mớ rau?
Trước đây cụ kiếm sống bằng nghề bán rau. Tới lúc tuổi cao thì cụ nghỉ ở nhà. Chợt đổ bệnh nan y, cụ may mắn được các bác sĩ cứu chữa qua cơn nguy kịch. Cũng trong những tháng ngày nằm viện ấy, cụ gặp gỡ, biết chuyện những người nghèo khổ. Vì vậy cụ phát tâm muốn làm việc thiện, giúp đỡ người khó khăn; cũng là để đền ơn các bác sĩ cứu mạng cho mình.
Cụ bồi hồi chia sẻ: “Thật ra, lúc đó tuy nghĩ vậy nhưng dì không biết làm cách nào để giúp mọi người, bởi dì không làm ra tiền, còn các con của dì cũng rất chật vật. Suy đi tính lại thấy chỉ có cách chịu khó trở lại bán rau cải giống hồi xưa, lấy tiền đó giúp người khác là hợp nhất”.
Vậy là cụ trở lại với nghề bán rau. Số tiền bán rau tích lại dành dụm, cứ vài ngày cụ sẽ đến thăm những gia đình neo đơn; xem họ cần gì thì mua giúp. Ngồi ở chợ cụ cũng tiếp xúc với nhiều hoàn cảnh, biết ai đang cần thuốc hay gạo, cụ đều mua rồi tặng.
Tâm nguyện của cụ Năm
Có người ý kiến qua lại, nói cụ “ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng” làm gì; còn khuyên cụ ở yên nhà cho con cháu phụng dưỡng. Nhưng cụ vẫn kiên định với tâm nguyện làm việc thiện của mình: “Trời cho mình sống rất thọ, mình phải làm gì đó giúp đời mới không uổng kiếp người chứ. Vả lại ông bà ta có câu ‘Thương người như thể thương thân’ đó sao”.
Xem thêm: