Trong lúc thuế bất động sản sắp mở rộng, Trung Quốc đối mặt đình công, phản kháng nông thôn và phẫn nộ xã hội vì ưu tiên chi tiêu gây tranh cãi.

Công nhân đình công giữa suy thoái và thuế chồng thuế

Nền kinh tế thực Trung Quốc đang rơi vào khủng hoảng sâu sắc. Tại Thâm Quyến, hơn 3.000 công nhân Công ty Yilisheng đồng loạt đình công. Sự việc xảy ra sau khi nhà máy cắt tăng ca vì đơn hàng giảm mạnh. Thu nhập công nhân chỉ còn dưới 2.000 tệ mỗi tháng. Mức này thấp hơn lương tối thiểu tại Thâm Quyến. Khoản thu nhập không đủ duy trì sinh hoạt cá nhân. Việc nuôi gia đình trở nên bất khả thi với nhiều lao động. Công nhân buộc phải xuống đường phản đối. Họ chặn xe hàng trước cổng nhà máy. Người lao động yêu cầu khôi phục tăng ca hoặc bồi thường hợp pháp. Công nhân tố cáo doanh nghiệp cố tình duy trì chế độ 5 ngày 8 giờ. Đây là tiêu chuẩn lao động quốc tế phổ biến. Tuy nhiên tại Trung Quốc, nó bị biến thành công cụ ép nghỉ việc. Mục tiêu bị cho là nhằm né tránh bồi thường N+1. Theo phản ánh, nhiều công nhân buộc tự nghỉ để tồn tại. Sự việc tại Yilisheng không phải cá biệt. Khi đơn hàng chuyển sang Việt Nam và Đông Nam Á, tình trạng lan rộng. Nhiều nhà máy tại Quảng Đông xuất hiện đình công tương tự. Giang Tô và Chiết Giang cũng ghi nhận các vụ phản đối. Công nhân chỉ còn hai lựa chọn sinh tồn. Một là làm thêm giờ để sống sót. Hai là bị đào thải khỏi thị trường lao động. Thu nhập giảm khiến phúc lợi suy kiệt nhanh chóng. Việc làm trở nên bấp bênh trên diện rộng. Trong bối cảnh đó, các loại thuế mới đang chuẩn bị áp dụng. Thuế bất động sản được xem là gánh nặng tiếp theo. Người dân không chỉ nghèo đi từng ngày. Họ còn phải đấu tranh để được quyền tăng ca. Thực trạng này phản ánh mặt tối của suy thoái kinh tế. Khủng hoảng không còn là số liệu thống kê. Nó đã xâm nhập trực tiếp vào đời sống lao động.

Phản kháng nông thôn và phẫn nộ vì ưu tiên ngân sách

Sự tuyệt vọng không chỉ tồn tại trong nhà máy. Nó còn lan vào những giá trị thiêng liêng nhất của người dân. Tại nhiều thôn làng Quý Châu, người dân phản đối hỏa táng bắt buộc. Chính quyền địa phương bị cáo buộc cưỡng ép triển khai chính sách. Chính sách khiến chi phí tang lễ tăng gấp đôi. Dù hỏa táng, nhiều gia đình vẫn phải mua quan tài. Nông thôn thiếu nơi lưu giữ tro cốt. Người dân buộc phải tự chôn cất. Nhiều người tin mục tiêu không phải cải cách phong tục. Họ cho rằng chính quyền tìm cách tăng nguồn thu. Ngân sách địa phương đang trong tình trạng cạn kiệt. Căng thẳng nhanh chóng leo thang tại các nghĩa địa. Khi cán bộ đến vận động, người dân phản ứng dữ dội. Một câu nói lan truyền mạnh mẽ trong cộng đồng. “Muốn đào mồ dân, hãy đào mồ tổ tiên lãnh đạo trước.” Nhiều người mang gậy gộc ra bảo vệ mồ mả. Họ tuyên bố liều chết nếu bị cưỡng chế. Tại một thôn khác, xung đột nghiêm trọng đã xảy ra. Phó huyện trưởng bị hàng trăm người bao vây qua đêm. Nguyên nhân xuất phát từ va chạm với gia đình người quá cố. Những vụ việc này cho thấy xã hội đang rạn nứt. Khi sinh kế bị bào mòn, phản kháng bùng phát từ nơi yên bình nhất. Người dân không còn sợ biểu tình. Họ cũng không còn sợ chính quyền. Điều họ sợ nhất là mất khả năng bảo vệ gia đình. Họ sợ không giữ được tổ tiên khi đã khuất. Trong bối cảnh đó, truyền thông nhà nước tiết lộ thông tin gây sốc. Bắc Kinh bị cho là đã viện trợ 100 triệu USD cho Palestine. Thông tin này làm dấy lên phẫn nộ cộng đồng người Hoa. Nghịch lý tài khóa trở nên quá rõ ràng. Trong nước, nợ địa phương vượt 134 nghìn tỷ tệ. Dự án đình trệ và doanh nghiệp phá sản lan rộng. Người dân phải thắt lưng buộc bụng từng ngày. Ngoài nước, chính quyền vẫn chi mạnh cho ngoại giao. Nhiều nhà bình luận cho rằng đây là ưu tiên lệch hướng. Thay vì giảm gánh nặng cho dân, nguồn lực tiếp tục chảy ra ngoài. Phần thiếu hụt ngân sách lại quay về người dân. Thuế bất động sản trở thành biểu tượng nghịch lý. Người dân chịu thuế, còn chính quyền tiếp tục chi tiêu bên ngoài. Khi thuế chồng thuế, khủng hoảng đã vượt giấy tờ. Nó đang diễn ra trong từng gia đình Trung Quốc.

Theo: Tổng hợp