Trong nhiều năm làm luật sư, tôi từng chứng kiến biết bao cuộc hôn nhân tan vỡ. Có những phiên tòa căng thẳng đến ngột ngạt: giành giật con cái, đấu đá tài sản, tố nhau đủ điều không hay. Nhưng cũng có những lần, tôi lặng người khi chứng kiến cách người ta rời bỏ nhau… bằng tất cả sự trân trọng còn lại – Những cuộc ly hôn văn minh.
- Vì sao hôn nhân hiện đại dễ đổ vỡ dù yêu đương tự do?
- Đàn ông nói được 3 câu này, chắc chắn là người chồng yêu thương vợ rất nhiều
- Xét xử “nữ đại gia Vũng Tàu” cho vay nặng lãi gần 1.000 tỉ
Tóm tắt nội dung
Một phiên hòa giải khác thường
Tại phiên hòa giải, A ngỡ ngàng khi nhìn thấy tôi.
“Sao cô lại ở đây?” – anh hỏi, ánh mắt đầy kinh ngạc.
Không khó hiểu khi anh có phản ứng như vậy, bởi tôi từng là luật sư bào chữa cho anh trong vụ án hình sự về tội mua bán trái phép chất ma túy. Nhưng hôm nay, nơi chúng tôi gặp nhau không phải là tòa án mà là trại giam – nơi anh đang thụ án.
Tôi mỉm cười nhẹ, giải thích:
“Cô không chỉ bào chữa cho cháu trong giai đoạn tố tụng hình sự, mà còn là luật sư bảo vệ quyền lợi của cháu trong vụ án ly hôn này. Vì cháu thuộc đối tượng được trợ giúp pháp lý miễn phí, nên cô cùng với Thẩm phán, Thư ký tòa án và nguyên đơn đến đây để tham gia phiên hòa giải.”
Duyên lỡ vì ma túy – tình vẫn còn sau song sắt

Trong lúc chờ đợi, tôi tranh thủ gặp riêng A để tìm hiểu thêm về vụ án. Anh cúi mặt, giọng trầm buồn:
“Chúng cháu đến với nhau bằng tình yêu nồng thắm, từng có những tháng ngày hạnh phúc tràn ngập. Hai đứa con lần lượt chào đời, cứ ngỡ đó là cái kết viên mãn mà tạo hóa ban tặng. Nhưng…”
Nói đến đây, hai hàng nước mắt lặng lẽ lăn dài trên gương mặt hốc hác. Anh ngập ngừng rồi tiếp tục:
“Hôm đó, cháu đi đám cưới bạn. Lâu ngày gặp lại, ai cũng vui, hát hò, uống bia. Rồi cháu bị bạn bè rủ rê thử ma túy. Ban đầu chỉ một lần, rồi hai lần, ba lần… Cháu nghiện lúc nào không hay. Công việc làm ăn sa sút, vợ con mâu thuẫn. Cuối cùng, vợ cháu bỏ về nhà ngoại. Cô biết rồi đấy, cái kết không thể tránh khỏi…”
Tôi quay sang chị B – nguyên đơn của vụ án. Khuôn mặt chị cũng chẳng khá hơn là bao, ánh mắt đượm buồn. Chị nhẹ nhàng nói:
“Cực chẳng đã cháu mới gửi đơn ly hôn. Cháu đã cố gắng hết sức giúp anh ấy cai nghiện, mong ngày gia đình sum vầy như xưa. Nhưng anh ấy không thể thoát ra được. Cháu chưa từng nghĩ ma túy lại có sức tàn phá con người khủng khiếp đến vậy.”
Ly hôn văn minh – Khi tình yêu hóa thành trách nhiệm
Trong suốt phiên hòa giải, tôi nhắc lại những tháng ngày tươi đẹp của họ. Tôi gọi đó là quãng thời gian “đẹp như mơ” khi hai người về chung một nhà. Nhưng hậu ly hôn, họ sẽ phải đối mặt với thực tế.
Bất ngờ, chị B nghẹn ngào nói:
“Cô ơi, cháu rất cảm động với những gì cô nói. Nhưng duyên đã hết, cháu đành phải ra đi. Dẫu vậy, tình vẫn còn. Cháu sẽ không bỏ rơi anh ấy. Cháu vẫn xem anh như người thân, sẽ chăm lo, thăm gặp anh ở trại giam thường xuyên, sẽ thay anh chăm sóc con cái chu đáo đến khi anh mãn hạn tù.”
Tạm biệt trong yêu thương, không phải hận thù
Vậy là thêm một vụ ly hôn được tòa án giải quyết. Nhưng đây không phải là một vụ ly hôn đầy tranh chấp như bao cặp vợ chồng khác. Không oán hận, không nói xấu, không tranh giành con cái hay tài sản. Trong sâu thẳm, họ vẫn còn một chút tình dành cho nhau – dù đã chẳng thể cùng nhau đi đến cuối con đường.