Tuổi trẻ không thiếu lựa chọn, mà thiếu niềm tin vào lựa chọn của chính mình. Trong thời đại đầy biến động và áp lực, cảm giác mơ hồ là điều bình thường. Nhưng mơ hồ không phải thất bại, mà là một giai đoạn cần thiết để lắng nghe bản thân, thử – sai – và trưởng thành. Chỉ cần dám bước tiếp và sống tử tế, bạn sẽ tìm thấy con đường dành riêng cho mình.

Mơ hồ không phải thất bại – nó là tín hiệu bạn đang trưởng thành

Không biết nên học gì, làm gì, sống sao cho đúng. Cảm giác như thể đứng giữa ngã ba cuộc đời – nơi mọi hướng đều có vẻ tốt, nhưng không hướng nào chắc chắn.

Nếu bạn đang ở trong trạng thái đó – bạn không một mình.

Tuổi trẻ hôm nay không thiếu lựa chọn, mà thiếu niềm tin vào chính lựa chọn đó. Khi mạng xã hội không ngừng kể về những người “thành công từ sớm”, nhiều bạn trẻ càng thấy mình nhỏ bé, vô định và tụt lại phía sau.

Nhưng sự thật là: mơ hồ không phải thất bại.

Đó là tín hiệu bạn đang chuyển động – và đang trên đường định hình bản thân.

Mơ hồ không phải thất bại
Nhưng sự thật là: mơ hồ không phải thất bại. (Ảnh: AI)

Vì sao Gen Z dễ mất phương hướng hơn thế hệ trước?

Người trẻ hôm nay sống trong một thế giới “quá tải lựa chọn”. Công nghệ phát triển, mọi thông tin chỉ cách bạn một cú chạm, nhưng chính điều đó lại khiến chúng ta rối loạn.

Sau đại dịch COVID-19, thêm vào đó là khủng hoảng kinh tế, tốc độ thay đổi của công nghệ, sự trỗi dậy của trí tuệ nhân tạo… khiến bạn trẻ vừa muốn thành công sớm, vừa sợ sai. Trong khi đó, áp lực từ gia đình, chuẩn mực xã hội cũ chưa kịp thay đổi theo thực tế, dẫn đến một thế hệ nhiều kỳ vọng nhưng ít lối đi rõ ràng.

Bạn không sai khi cảm thấy hoang mang – bạn chỉ đang sống giữa một thế giới quá nhanh, quá gấp, và bạn cần học cách lắng nghe chính mình.

Ai cũng từng loay hoay: Từ Khổng Tử đến Steve Jobs

Khổng Tử – bậc hiền triết phương Đông – từng nói:

“Ba mươi tuổi mới lập, bốn mươi mới không còn nghi hoặc.”

Chính ông thừa nhận đã mất hàng chục năm để xác lập con đường và triết lý sống. Trước đó, Khổng Tử từng làm những công việc nhỏ, bị từ chối bởi nhiều triều thần. Nhưng ông vẫn tiếp tục học, quan sát và gieo mầm lý tưởng từ chính sự lạc lối.

Thế kỷ 21, Steve Jobs – biểu tượng sáng tạo của thời đại số – từng bị sa thải khỏi chính Apple mà ông sáng lập. Trong bài phát biểu tại Đại học Stanford, ông nói:

“Bạn không thể nối các điểm khi nhìn về phía trước, bạn chỉ có thể nối chúng khi nhìn lại phía sau.”

Tức là: có lúc bạn không hiểu tại sao mình đang đi đường vòng, nhưng về sau, mọi bước ngoặt đều sẽ có lý do – nếu bạn không dừng lại.

Người đi qua mơ hồ rồi sẽ tìm thấy bản sắc

Không có bản đồ nào là hoàn hảo cho tuổi trẻ. Nguyễn Ngọc Ký – người thầy không tay đầu tiên của Việt Nam – từng bị liệt tay năm lên 4 tuổi. Trong nỗi tuyệt vọng, ông bắt đầu tập viết bằng chân, trở thành nhà giáo, nhà văn và biểu tượng vượt khó.

Nếu hỏi ông lúc nhỏ có biết tương lai mình sẽ làm gì, chắc chắn là không. Nhưng ông bước đi – dù chậm, dù lạ hướng – và cuối cùng tìm thấy con đường của riêng mình.

Ảnh minh họa (Nguồn: internet)

Thử – sai – làm lại: Đó là cách con đường được hình thành

Như danh họa Picasso từng nói:

“Ý tưởng không đến khi ta ngồi nghĩ, mà đến khi ta bắt đầu làm.”

Bạn không thể biết mình muốn gì nếu không bắt tay vào làm. Có thể bạn sẽ chọn sai ngành, đi nhầm nghề – nhưng chính những trải nghiệm đó giúp bạn hiểu bản thân. Chọn sai không phải là thua – đứng yên mới là mất mát lớn nhất.

Tuổi trẻ là thời điểm lý tưởng để thử, để vấp, để sửa – và để tạo nên con đường chưa ai vẽ sẵn.

Mơ hồ không phải thất bại – Mỗi người cần một “khoảng mờ” để thành hình

Giống như một bản nhạc không thể chỉ toàn nốt cao, tuổi trẻ cũng cần những đoạn lặng – những khoảng mơ hồ, lạc hướng – để rồi từ đó, bản sắc cá nhân dần được hình thành.

Thế nên, đừng ngại lạc đường. Đừng sợ mình đang chậm. Chỉ cần bạn không bỏ cuộc, bạn vẫn đang tiến về phía mình.

Hãy sống tử tế – rồi lối đi sẽ hiện ra

Không ai bắt bạn phải “trả ơn cuộc đời” bằng những điều vĩ đại.

Chỉ cần bạn sống tử tế, không giả tạo, làm việc bằng cái tâm – thì dù đi vòng bao xa, cuộc sống vẫn sẽ đưa bạn đến đúng nơi bạn cần đến.

Hãy nhớ: bạn không cần chứng minh gì với ai.

Bạn chỉ cần chân thành với chính mình.

Dám sống, dám thử – bạn sẽ không tiếc tuổi trẻ của mình

Nếu Khổng Tử ba mươi tuổi mới “lập thân”, Steve Jobs từng bị sa thải khỏi công ty mình sáng lập, Nguyễn Ngọc Ký viết bằng chân để gieo chữ… thì bạn – một người trẻ đôi mươi – hoàn toàn có quyền mơ hồ, thử sai và làm lại.

Mơ hồ không phải là bóng tối.

Đó là dấu hiệu bạn đang trưởng thành; đang chuẩn bị bước vào một hành trình có tên “mình là ai”.

Hãy thử làm một điều hôm nay mà bạn từng do dự.

Gửi đơn cho một việc mới. Học kỹ năng bạn từng sợ. Gặp người bạn từng né tránh.

Tuổi trẻ là thời điểm lý tưởng nhất để sai, để sửa, và để sống một đời không tiếc nuối.

Đừng đợi đến khi rõ ràng mới bắt đầu; bởi chính việc bắt đầu mới giúp bạn trở nên rõ ràng.