American Thinker hôm 27/12 có bài bình luận của tác giả Carole Hornsby Haynes; trong đó chỉ ra sự tương đồng giữa đương kim Tổng thống Donald Trump và George Washington, tổng thống đầu tiên và được coi là Cha đẻ của nước Mỹ.

Tác giả cho rằng tính đến tháng 12/1776, triển vọng về việc người Mỹ giành độc lập khỏi Anh Quốc đã trở nên mờ mịt. Sau 244 năm, giờ đây viễn cảnh nước Mỹ là một quốc gia tự do đang bị treo trên bàn cân, theo Haynes.

Những người lính nếm mật nằm gai cùng George Washington

Lực lượng dân quân thuộc địa đã chiến đấu trong nhiều thập niên. Để bảo vệ gia đình, nhà cửa và sự tự do của mình, họ quyết tâm phải giành chiến thắng. Nhưng rõ ràng đến tháng 12 năm 1776, sự gan góc ấy không thể nào vượt qua những bất cập không thể khắc phục được: huấn luyện, chiến đấu, vũ khí và trang bị. Tệ hơn nữa là sự thiếu hụt về khả năng lãnh đạo, quân sự, chính trị,…

Được xem là “Người Cha của Đất Nước Mỹ”, Tướng George Washington là tổng thống đầu tiên của Hoa Kỳ (1789–1797). Với tư cách là tổng tư lệnh Lục quân Lục địa (1775–1783), ông đã lãnh đạo người Mỹ chiến thắng Vương quốc Anh trong cuộc Chiến tranh Cách mạng Hoa Kỳ.

Lục quân Lục địa Mỹ thì thiếu tiền, đạn dược, các công cụ cố thủ cần thiết để sinh tồn, lều, chăn, dụng cụ nấu ăn, giày dép và quần áo.

Trước điều kiện khắc nghiệt của mùa đông, nhiều binh sĩ phải ăn mặc rách rưới; một số đi giày hỏng hoặc thậm chí không có giày. Nhiều người trong Quân đội Lục địa đã bị thương, ốm yếu hoặc mất tinh thần. Binh lính thường phục vụ ngắn hạn, khi hết thời hạn hàng ngàn người bỏ về, chỉ còn các dân quân chưa được huấn luyện đầy đủ, như các nông dân, chủ tiệm nhỏ, thợ thuyền… Họ thường bỏ chạy khi thấy binh phục màu đỏ của quân đội Anh. Việc đào ngũ hay nổi loạn của binh lính cũng là một trở ngại rất lớn đối với George Washington.

Một bức chân dung của George Washington, người được coi là người cha của nước Mỹ.
Một bức chân dung của George Washington, người được coi là người cha của nước Mỹ (ảnh: Wikimedia Commons).

Trong khi đó ông còn bị một trong những tướng lĩnh của chính mình cản trở và ngăn cản mọi lúc mọi nơi. Tướng Charles Lee thì thầm với bộ tham mưu và các tướng lĩnh của Washington rằng ông không tin tưởng vào năng lực của tổng tư lệnh. May mắn thay cho cuộc cách mạng, Lee đã bị bắt. Tướng John Sullivan, một người trung thành và có năng lực, đã tiếp quản đội quân của Lee.

Tin rằng trận đấu “sắp diễn ra sẽ khá tốt”, Washington quyết định hành động quyết liệt. Ông đã lên kế hoạch cho một nhiệm vụ rất đơn giản về mặt chiến thuật; nhưng lại là một canh bạc lớn. Ông đích thân dẫn đầu một lực lượng chỉ dưới 2.500 quân dân đấu tranh chống lại đội quân chính quy thiện chiến của Anh và lính đánh thuê Hessia. Tháng 3/1776, ông làm nức lòng người dân New England với việc đẩy lui quân Anh ra khỏi Boston; vượt sông Delaware tiến vào New Jersey, đánh bại quân địch tại Trenton (12/1776) và tại Princeton (1/1777).

Những ngày sau khi có nhiều người nhập ngũ, Washington đã đi ra ngoài để gặp quân đội và xin họ hãy tái nhập ngũ. Được thúc đẩy niềm tin bởi chiến thắng ở Trenton, nhiều người đã tái nhập ngũ và tiếp tục giành nhiều chiến thắng hơn.

Bây giờ chúng ta ở đây, 244 năm sau, vào tháng 12 năm 2020. Đối mặt với một cuộc khủng hoảng quyết định vận mệnh của nước Mỹ. Người ta không thể không nhận thấy sự tương đồng giữa các sự kiện và hoàn cảnh xung quanh Tướng George Washington và Tổng thống Donald Trump.

Vậy liệu giữa Tổng thống Donald Trump và Tướng George Washington có những điểm tương đồng nào?

Giống như Tướng Washington, Tổng thống Trump bị cắt giảm số quân bởi các nhân viên, thậm chí là đảng của chính mình. Nhiều thành viên Nghị viện Hoa Kỳ luôn liên tục cản trở những nỗ lực của Trump.

Haynes cho rằng Đảng Cộng hòa lẽ ra phải duy trì quy mô chính phủ nhỏ hẹp; nhưng nó lại đồng lõa vào việc mở rộng quyền lực và bộ máy của chính phủ liên bang (điều mà Đảng Dân chủ ủng hộ). Và điều đó dẫn đến sự chuyên chế trong bộ máy chính quyền Mỹ.

Haynes cũng cho rằng Đảng Cộng hòa đã đồng lõa vào một ý tưởng khác mà Đảng Dân chủ cổ xúy; đó là việc cho phép hàng triệu người vào Mỹ; không chỉ là người nước ngoài bất hợp pháp, mà còn cả những người nhập cư hợp pháp. Một số người nhập cư còn công khai lên kế hoạch cho luật Hồi giáo – để tiếp quản nước Cộng hòa.

Haynes chỉ ra rằng ngày nay có rất ít người dân Mỹ đứng lên chống lại sự chuyên chế của chính phủ. Tương tự như trong thời cách mạng Mỹ, rất ít người từng tham gia vào cuộc chiến giành tự do để thoát khỏi Đế Quốc Anh, mà ỷ lại việc đó cho chính quyền thuộc địa và dân quân.

Tên các nhân vật trong bức họa Legacy of Hope của Jon McNaughton.
Tên các nhân vật trong bức họa Legacy of Hope của Jon McNaughton.

Tác giả cho rằng sự yếu đuối của những người Cộng hòa hiện nay là chấp nhận kết quả bầu cử gian lận năm 2020. Haynes cho rằng hành động đó vô tình giao quyền kiểm soát quốc gia cho giới lãnh đạo cánh tả độc tài.

Haynes viết: “Cũng như người Anh và ngay cả những người thuộc địa từng đánh giá thấp Washington, cả đảng Dân chủ và đảng Cộng hòa cũng đánh giá thấp sự xuất sắc của Trump với tư cách là một chiến lược gia”.

Tác giả ám chỉ rằng Tổng thống Trump vẫn có cơ hội lật ngược tình thế và tái đắc cử. Haynes viết: “Liên quan đến cuộc bầu cử năm 2020 và tương lai của nước Mỹ, có lẽ chúng ta nên nhớ rằng ’30 chưa phải là Tết”.